Edit + Beta: Cam Cam Một Màu Xanh
...........
Mấy năm đầu rời khỏi động Ngàn Phật, Đậu Vạn Chương thường xuyên nằm mơ, mơ thấy mình đi vòng quanh từng đợt trên hành lang vách đá, thuộc nằm lòng vị trí từng hang động.
Bên ngoài nhất phía Nam là hang 131; khu vực được khai quật dày đặc nhất là xung quanh động 285 với tổng số 4 tầng; còn 465 là động duy nhất nằm tại phía Bắc còn sót lại các bức bích họa động Ngàn Phật.
Mỗi lần tuần tra chỉ cần đi đến động 465 có nghĩa là công việc ngày hôm nay đã kết thúc.
Ông đi trên con đường quen thuộc suốt 10 năm, chỉ có một năm cuối cùng, ngày cuối cùng và đêm cuối cùng.
Ông mới mở cửa hang động.
Hết thảy tan thành bọt nước.
Trong giấc mơ, ông luôn bị cảnh tượng cuối cùng đánh thức. Trên bức tường trơ trọi, đất trộn lẫn với rơm lúa mì hệt một cây kim đâm vào mắt ông nhoi nhói.
Tìm lại Rừng Đắc Nhãn!
Ý nghĩ này hệt cọng cỏ lúa mạch nhú lên từ đáy lòng ông.
Mười năm qua đi, ông một lần nữa trở lại Đôn Hoàng.
Thành thật mà nói, nó đã thay đổi rất nhiều.
Thời gian như vượt qua hàng ngàn năm, tất cả đều được ấn nút tua nhanh. Trước Lầu Chín Tầng đã được trải gạch xi măng bằng phẳng, ký túc xá cũ kỹ trở thành một phần của phòng trưng bày lịch sử viện, các nhà nghiên cứu chuyển vào một khu nhà dành cho nhân viên trong thành phố, có xe đưa đón đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-bo-de/3328548/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.