Edit + Beta: Cam Cam Một Màu Xanh
...........
“Cho nên nói...”
Lâm Tầm Bạch phản ứng lại: “Ông ngoại Trần Khác chính là người mua hàng đã thuê Sa Vệ?”
“Có khả năng rất lớn.” Tiêu Khản đặt tay lên trán, nhớ lại đêm đó tìm người tại La Bố Bạc, cô đã nói chuyện với Trần Khác, “Khi ông cố ngoại của anh ta mua bản kinh chép tay ở Đôn Hoàng, ông ngoại anh ta có mặt. Ông ngoại anh ta một mực cảm thấy hứng thú đối với văn hóa Trung Hoa thành thử sau đó thường đến Trung Quốc, lần cuối cùng là 5 năm trước.”
Yến Sơn Nguyệt chen một câu: “Vì sao lại là 5 năm trước?”
“Nói là lớn tuổi, không chịu nổi chuyến bay đường dài.”
“Vậy bức ảnh chụp chung trên báo là lần cuối cùng?” Lâm Tầm Bạch tỏ vẻ không tin, “Tôi thấy sung sức quá đỗi, bộ dáng đâu có sức khỏe kém chỗ nào.”
“Mặc kệ có nguyên nhân sức khỏe hay chăng, lúc trước ông ta hết lần này tới lần khác tới Trung Quốc đủ để nói rõ có chấp niệm cực lớn đối với bức bích họa. Đoán chừng chuyến đi về phía Tây này của Trần Khác có sự bày mưu tính kế của ông ta.”
Lâm Tầm Bạch khó chịu nhíu mày.
“Cả nhà ông người Mỹ này thật thú vị, già trẻ, sống chết, con mắt cứ nhìn chằm chằm vào cổ vật Trung Quốc chúng ta.”
Tiêu Khản hỏi ngược lại: “Có tính là phạm tội không?”
Anh bất đắc dĩ lắc đầu: “Không có chứng cứ rồi. Coi như biên lai được Xuân Sinh viết cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-bo-de/3328543/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.