...........
Tiêu Khản chạy trở lại nơi cắm trại, lửa bếp đất đã được dập tắt.
Hồ Kim Thủy chỉ về phía Nhã Đan cao lớn kia: “Vừa rồi cô kéo Tiểu Lâm đi, tôi ở đây thu dọn ly rượu, Chim Yến Nhỏ nói mình muốn đi vệ sinh. Cô không có ở đây trong khi tôi và anh Trần không tiện đi theo thành thử cô ấy đi một mình.”
Trong sa mạc Gobi, lạc nhau là điều cấm kỵ lớn nhất, đặc biệt là sau khi đêm xuống.
Dẫu có là đi vệ sinh hay là điều gì khác đều phải gọi nhau. Ngặt nỗi trong đội chỉ có hai cô gái là cô và Yến Sơn Nguyệt cho nên những chuyện khác còn dễ nói chứ như loại chuyện vệ sinh thế này âu chỉ có thể đi cùng.
“Đi bao lâu?” Tiêu Khản hỏi.
“Hơn hai mươi phút rồi.” Hồ Kim Thủy đưa ra một mốc đại khái.
Vệ sinh tại sa mạc nói một cách đơn giản là đào một cái hố ngoài trời, nói chung sẽ không đi quá xa. Mấy lần trước Tiêu Khản đều giải quyết sau một gò đất nhỏ, mỗi lần đi không quá mười phút.
Yến Sơn Nguyệt đi hơn hai mươi phút, nói lâu thì cũng lâu nhưng để thật sự nói quá lâu thì cũng không phải.
Trời La Bố Bạc hanh đồ khô, trót đâu, có lẽ...
Là loại tình huống khó mở miệng thì sao?
“Không sao, để tôi đi qua xem thử.” Tiêu Khản cầm đèn pin từ tay Hồ Kim Thủy, cất bước về hướng Yến Sơn Nguyệt rời đi. Dấu chân trên cát còn rất tươi mới, đèn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-bo-de/3328530/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.