Thỉnh thoảng tôi dẫn Trà Long vào rừng hái sim. Tôi len lỏi giữa những bụi sim hoa tím. Tôi len lỏi giữa những kỷ niệm. 
Trà Long đi bên cạnh tôi, hồn nhiên, sung sướng. Mỗi lần tìm thấy một trái sim chín mọng đang ranh mãnh giấu mình sau cành lá lòa xòa, nó reo lên hớn hở. 
Tôi hái cho Trà Long đầy cả hai túi sim. Nó vừa đi vừa ăn, thoáng chốc đã hết. Tôi lại phải hái cho nó đầy hai túi khác. Có lúc, thừa dịp tôi quay mặt đi, Trà Long lén hái hoa cài lên mái tóc rồi kêu: 
- Chú Ngạn! 
Tôi giật mình ngoảnh lại và sững sờ khi thấy Trà Long giống hệt Hà Lan xưa. 
Trà Long nghịch ngợm hỏi: 
- Chú thấy cháu có đẹp không? 
Tôi mỉm cười: 
- Đẹp lắm! 
Nó lại nghiêng đầu hỏi: 
- Cháu có giống bà tiên không? 
Ý nó muốn nhắc đến những câu chuyện cổ tôi thường kể cho nó nghe, những câu chuyện tôi học được của bà tôi. Tôi nhìn nó, bâng khuâng: 
- Cháu không giống bà tiên. Nhưng cháu giống hệt mẹ cháu hồi nhỏ. 
Trà Long chớp mắt: 
- Sao chú cứ nhắc đến mẹ cháu hoài ? 
Câu hỏi ngây thơ của Trà Long khiến tôi bối rối. Tôi chưa biết trả lời sao, nó lại hỏi: 
- Hồi nhỏ chú có dắt mẹ cháu vào rừng chơi không? 
- Có ! - Tôi vội vã gật đầu. 
- Chú có hái sim cho mẹ cháu không? 
Tôi cắn môi: 
- Có. Cả chú và mẹ cháu cùng hái. 
Nó bỗng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-biec-2/2653968/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.