Type: tuyen nguyen
Dừng hai ngón cái lại, Tần Sâm nhấc khuỷu tay đang chống lên tay vịn sô pha, đưa cùi chỏ che đi mắt mũi, rũ mi mắt như đang suy nghĩ gì đó.
“Điều này khá gay đây.” Chốc lát sau, anh bỏ tay xuống, điềm nhiên nhìn vào mắt Vương Phục Sâm lần nữa, mười ngón tay lại đan vào nhau, nói nhanh hơn, “Tôi nghĩ cậu nên biết, tôi chỉ tìm chứng cứ có thể chứng minh sự thật, chứ không phải chứng cứ có lợi cho ai đó”.
“Không sao hết.” Vương Phục Sâm nói nhẹ tênh, đưa tay bưng lên dĩa bánh ngọt, “Chỉ cần có chứng cứ là được rồi”.
Tần Sâm khẽ hừ một tiếng vu vơ, nở nụ cười không chút thành ý: “Suýt nữa tôi đã quên, chỉ cần có chứng cứ, với năng lực của luật sư Vương, đổi trắng thay đen là quá bình thường. Vì vậy, tôi càng không có lý do gì giúp đỡ cậu cả, đúng không?”.
Vương Phục Sâm vừa nhai bánh ngọt vừa cười khẩy.
Nếu không phải biết họ đã quen nói chuyện với nhau bằng kiểu sặc mùi thuốc súng thế này, có lẽ tôi sẽ thử xen vào điều hòa không khí. Nhưng hiện tại tôi chỉ muốn tìm cớ rời đi thôi.
Đúng lúc đó có người ấn chuông cửa, tôi liền bật dậy trước khi hai người họ kịp phản ứng: “Em đi mở cửa”, sau đó lập tức rời khỏi thư phòng.
Lúc băng qua phòng khách, tôi còn đinh ninh cho rằng người đến không phải là Giản Lam, dù sao bây giờ vẫn còn sớm, cô ấy chắc đang quay chương trình truyền hình. Vì vậy khi thấy cô ấy, tôi khá kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-bao/2742213/chuong-30.html