Type: Dung
Mở mắt ra thấy Giản Lam, tôi không ngạc nhiên lắm. Cô ấy ngồi trên chiếc ghế cạnh giường bệnh, mặc bộ đồ văn phòng màu xanh lam, mái tóc ngắn chỉnh tề. Ban đầu, một tay cô ấy ôm lấy khuỷu tay bên kia, một tay chống cằm cau mày tập trung suy nghĩ. Trong lúc vô tình liếc sang bên này chạm phải ánh mắt tôi, Giản Lam mới sửng sốt, nếp nhăn giữa hai hàng mày cũng giãn ra.
“Tỉnh rồi hả?”
Tôi gật đầu, nhìn quanh phòng bệnh một lượt, không thấy bóng dáng Tần Sâm đâu.
“Luật sư Vương liên lạc với cậu à?” Thế là tôi hỏi cô ấy.
“Luật sư Vương?” Giản Lam nhướng mày, nghĩ ngợi chốc lát mới nhớ ra cái tên có khả năng cao nhất, liền bất giác chau mày lại, “Cậu nói Vương Phục Sâm ấy hả? Có liên quan gì đến hắn? Hắn đến thành phố V rồi à?”.
Thấy phản ứng của cô ấy không giống đang nói dối, tôi chớp mắt không trả lời. Thuốc an thần vốn có thể khiến cảm xúc tôi bình ổn khi tỉnh lại, thêm nữa còn được biết Vương Phúc Sâm tạm thời không gây thêm phiền phức cho tôi, nên tôi cũng không cần hao tổn tâm tư xử lý tâm trạng phiền não nữa. Điều này rất tốt.
“Không phải Vương Phục Sâm, mình và hắn đã lâu không liên lạc rồi.” Không thúc giục tôi trả lời, Giản Lam giãn hàng mày ra chủ động giải thích, nhẹ nhàng cử động đôi chân mang tất giấy màu đen, bỏ tay chống cằm xuống, hai tay khoanh lại, “Là Tần Sâm gọi mình đến. Nghe nói có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-bao/2742208/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.