Hai ngày liên tục, Tào Diệp không đi tìm Lâm Huyễn. Cậu thật sự hơi tức giận.
Hai năm này cậu cũng yêu đương vài lần, nhưng hơn phân nửa đều là vì theo phong trào và nhàm chán, bạn bè xung quanh đều yêu đương, cậu không yêu đương thì có vẻ lạc hậu. Cậu chưa bao giờ nghiêm túc theo đuổi cô gái nào, đều là mấy cô gái có ý trước với cậu, cậu nhìn thuận mắt, hai người nhanh chóng thích nhau, lại vì cậu thường không hay để tâm, thành ra bình thường yêu chưa bao lâu đã chia tay.
Lâm Huyễn là cô gái đầu tiên cậu để ý theo đuổi, cậu thật sự thích Lâm Huyễn, lần đầu tiên nhìn thấy cô ở phim trường đã có cảm giác mới gặp đã thân.
Lúc ấy cậu nhìn chằm chằm Lâm Huyễn rất lâu, cho đến khi Lâm Ngạn tới gần, nhìn sang theo ánh mắt cậu, trêu ghẹo một câu: “Mày dán mắt vào con gái người ta nhìn gì đấy Diệp Tử? Vừa thấy đã yêu à?” Lúc này Tào Diệp mới hoàn hồn.
“Thích thì theo đuổi,” Lâm Ngạn ở bên cạnh xúi giục cậu, “Lưỡng lự thêm lát nữa người ta đã chạy theo người khác rồi.”
Thế là đợi Lâm Huyễn quay xong cảnh kia, Tào Diệp đi tới bắt chuyện với cô, nói câu đầu tiên là “Tôi cảm thấy hình như đã gặp cô ở đâu rồi”.
Lâm Huyễn cười khanh khách: “Anh chàng đẹp trai cậu ở đoàn phim nào, diễn Hồng lâu mộng à?”
Tào Diệp cũng cười theo, không dây dưa thêm về vấn đề này nữa, nhưng cậu thật sự cảm thấy mặt nghiêng nào đó của Lâm Huyễn khá quen, góc nghiêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-bao-dam-thach/1656232/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.