Bóng đêm làm nổi bật lên mặt bên của Lương Tư Triết, rõ ràng chỉ là hình ảnh rất đỗi bình thường, nhưng không biết vì sao Tào Diệp lại cảm thấy Lương Tư Triết trước mắt trông yếu đuối và cô đơn.
Giống như thiếu niên dùng ngón tay trúc trắc gảy đàn guitar gỗ trên sân thượng mười năm trước.
Trong mười năm này, Lương Tư Triết đã từ một thiếu niên không có gì cả, đi đến độ cao mà vô số người trong nghề ngước nhìn, trở thành ảnh đế trẻ tuổi kiêu ngạo bất kham được truyền thông vui vẻ nhắc đến. Nhưng trong chớp mắt này Lương Tư Triết lại như thể chưa từng thay đổi.
Tào Diệp đứng tại chỗ nhìn Lương Tư Triết một lát, sau đó đi tới, ngồi xuống bên cạnh anh.
Cậu không đoán được Lương Tư Triết đang nghĩ gì, nhưng cứ cảm thấy Lương Tư Triết của hiện tại giống như Lương Tư Triết của mười năm trước, nhìn thì khó tiếp cận, thật ra rất cần người bầu bạn.
Đầu tháng chín đã bắt đầu vào thu, gần đây thời tiết hơi giảm nhiệt độ, núi cao trên mực nước biển, khi gió thổi qua có hơi lạnh.
Cánh tay của họ chạm vào nhau, cả hai đều có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của đối phương.
Hai người không nói gì một lúc lâu. Trên núi hoàn toàn yên tĩnh, gió thổi qua lá cây vang lên tiếng rì rào bên tai, nghe vào hơi giống tiếng mưa rơi tí tách.
Lương Tư Triết im lặng ở bên cạnh hút thuốc, anh lấy đĩa giấy bạc trong RV, thỉnh thoảng búng tàn thuốc ở rìa mấy cái, ngoài ra thì không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-bao-dam-thach/1656228/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.