Lâm Ngạn thấy sắc mặt Tào Diệp khác thường, ghé lại gần nhìn giao diện điện thoại của cậu, liếc mắt đã nhận ra, “Ơ đây chẳng phải Lương Tư Triết à?”
“Ừm.” Tào Diệp đáp một tiếng, sau đó nhấn tắt màn hình.
Lâm Ngạn vội vàng liếc mắt nhìn đến hai chữ cuối cùng: “Ngủ với tôi? Ngủ với tôi gì cơ? Lương Tư Triết muốn mày ngủ với nó???” Giọng nói của hắn giảm xuống rất nhỏ, sợ có hại đến uy nghiêm của mình trước mặt nhân viên, nhưng trong giọng điệu khó nén được sự hóng hớt đang trào dâng kia.
Tào Diệp liếc hắn một cái: “Anh cho rằng ai cũng giống như anh hả?” Trong lúc nói chuyện Lương Tư Triết lại gửi một tin nhắn thoại đến, nhấn mở ngay trước mặt Lâm Ngạn không tiện lắm, Tào Diệp đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi, đi đến cửa phòng chiếu phim.
“Ê mày đừng đi vội mà!” Lâm Ngạn đi theo.
Giám đốc phụ trách sản xuất dự án ở ghế sau đứng lên gọi một tiếng “Sếp Lâm”, Lâm Ngạn vung tay lên với anh ta: “Lát nữa đến phòng làm việc của tôi nói, anh trao đổi với mọi người trước đi.” Nói xong nhanh chân đuổi theo Tào Diệp, “Mày cũng cho vài ý kiến đi, nội dung phim gốc tiết lộ cho mày hết rồi, mày không thể xem chùa đâu…”
“Đợi em về nghĩ đã, sửa xong gửi cho anh.” Tào Diệp vừa đi vừa nói.
“Được.” Lâm Ngạn nói chuyện chính xong, vẫn không quên tiếp tục hóng chuyện, “Này mày đi vội thế làm gì? Đi ngủ với Lương Tư Triết hả?’
Tào Diệp quay sang nhìn hắn, “Anh có bị điên không Lâm Ngạn?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-bao-dam-thach/1656181/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.