Trên bức tường xi măng xám xịt, hai thiếu niên bám vào ống nhựa cẩn thận trèo xuống.
“Tấm thép đâu?” Tào Diệp đang ở tầng bốn thử dùng một chân tìm miếng thép kia, “Sao không giẫm đến?”
Lương Tư Triết xuống trước, đã trèo xuống căn phòng của họ ở tầng ba, bệ cửa sổ rất rộng, anh cong người ngồi xổm vững vàng, tay bám vào góc cửa sổ, dành thời gian ngẩng đầu nhìn Tào Diệp: “Sang trái một tí.”
“Đâu cơ?” Chân trái của Tào Diệp duỗi sang bên cạnh một ít, thật sự không dám nhìn xuống, “Không giẫm được ấy?”
“Đợi chút.” Lương Tư Triết nắm lấy bệ cửa sổ, quay lưng lại duỗi chân ra giẫm lên một tấm thép bên dưới tầng ba, tay vừa bám vào ống thoát nước thì một chân của Tào Diệp vung tới.
“Ối đờ mờ!” Tào Diệp cảm thấy chân mình đá phải vật cứng, lập tức hoảng sợ, “Vừa rồi em đá phải đầu anh đúng không?”
Bên dưới không trả lời, Tào Diệp cảm thấy mắt cá chân của mình bị một bàn tay cầm lấy, ngón tay man mát, kéo chân cậu chạm vào tấm thép bên cạnh, giọng nói của Lương Tư Triết từ dưới truyền lên: “Chỗ này, giẫm xuống.”
Trong lòng Tào Diệp lập tức yên tâm, gót chân hạ xuống giẫm lên: “Vậy em xuống tiếp nhá.”
Lương Tư Triết lùi về bệ cửa sổ, cửa sổ không đóng, anh nhảy thẳng vào trong phòng, sau khi hai chân chạm đất, anh bám vào khung cửa sổ nhoài người ra nhìn lên trên: “Xuống đi, tôi vào phòng rồi.”
Hai phút sau Tào Diệp cũng nhảy vào trong phòng theo, vừa vào đã ngồi xuống dọc theo bức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-bao-dam-thach/1656160/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.