Lương Tư Triết tìm một quán mì, ngồi xuống bên bàn gỗ ngoài trời rồi gọi một bát mì thịt bò chậm rãi ăn.
Trời dần tối, ông chủ các quán nhỏ đều nhao nhao đi ra bày hàng chợ đêm, tiếng người huyên náo như thể được thêm một mồi lửa, không mất nhiều thời gian đã nhanh chóng sôi trào lên.
Khi mì mới được nhân viên phục vụ bưng lên, Lương Tư Triết nhìn thấy Tào Tu Viễn đi ra từ Lam Yến, mang theo vẻ tức giận xuống cầu thang, mở cửa xe ngồi vào. Ăn được nửa bát mì, Trịnh Dần cũng đi ra, sau đó chẳng được bao lâu, chiếc xe việt dã hai tuần trước chở anh đến Bắc Kinh đã lái đi.
Xem ra Tào Tu Viễn đến chuyến này hoàn toàn không liên quan gì đến mình.
Lương Tư Triết không kìm lòng được lại bắt đầu suy nghĩ vấn đề kia, mấy ngày qua khi rảnh rỗi không có chuyện gì anh đều sẽ nghĩ đến nó: Tại sao con trai của Tào Tu Viễn lại được sắp xếp ở cùng mình?
Đáp án của câu hỏi dường như đã rõ như ban ngày, Tào Tu Viễn để mình ở đây, vì muốn anh thích nghi và quan sát hoàn cảnh này, vậy rõ ràng mục đích họ để Tào Diệp ở đây cũng như thế. Nếu không phải vì đóng phim, không cần phải để đứa con sống an nhàn sung sướng của mình đến đây chịu khổ.
Chẳng lẽ… Anh sẽ đóng chung một bộ phim với Tào Diệp?
Ăn hết một tô mì, Lương Tư Triết vẫn chưa nghĩ ra manh mối gì.
Anh trả tiền, nhưng không lập tức trở về Lam Yến mà chậm rãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-bao-dam-thach/1656158/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.