“Đạo diễn Tào, dầu không còn nhiều, phía trước là trạm nghỉ cuối cùng, tôi đi thêm dầu.” Giọng nói của tài xế kéo Lương Tư Triết về trong buồng xe lúc này.
“Đi đi,” Tào Tu Viễn buông kịch bản trong tay xuống, lấy hộp thuốc lá trong túi ra, “Dừng mấy phút, đúng lúc tôi xuống xe hút điếu thuốc.”
“Được rồi.” Tài xế đáp lời.
Xe dừng ở trạm nghỉ trên đường cao tốc, Tào Tu Viễn và Trịnh Dần xuống xe hút thuốc, Lương Tư Triết làm ổ trong xe một ngày, cũng cảm thấy ngột ngạt nên đẩy cửa xe đi ra ngoài hít thở không khí, tiện thể đi vệ sinh.
Trên đường trở về đi vòng thêm đoạn nữa, đoán chừng Tào Tu Viễn hút xong một điếu, anh mới sát giờ trở về bên cạnh xe, để tránh chạm mặt mà xấu hổ.
Thuốc lá trong tay Tào Tu Viễn quả nhiên chỉ còn lại một đoạn ngắn ngủi, đang nuốt khói nghe Trịnh Dần nói gì đó, trong nét mặt không nhìn ra tâm trạng của y rốt cuộc như thế nào. Nhưng khi nhìn thấy Lương Tư Triết đi tới, ánh mắt quan sát thẳng thừng kia lại rơi trên người anh.
Chẳng mấy chốc, Trịnh Dần nhận ra được ánh mắt khác thường của Tào Tu Viễn, vừa quay đầu cũng nhìn thấy Lương Tư Triết. Ban đầu Trịnh Dần đang nói gì đó bằng tốc độ rất nhanh, nhưng sau khi ý thức được Lương Tư Triết đến gần, anh ta dừng lại không nói nữa.
Chắc là đang bàn luận chuyện liên quan đến mình. Lương Tư Triết suy đoán.
Tào Tu Viễn dụi thuốc, mấy người quay lại ngồi trên xe.
“Còn bao lâu thì đến?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-bao-dam-thach/1656151/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.