Phú Tiểu Cảnh nghĩ mình gợi ý quá rõ nhưng Cố Viên chỉ nhìn cô.
Mấy hôm nay Cố Viên chỉ ngủ được hai ba tiếng mỗi ngày, thực tế thì dù bận đến mấy anh chỉ có thể ngủ được năm sáu tiếng, nhưng cho dù không ngủ được thì ban ngày anh cũng không thấy mệt. Anh không thể không nghĩ đến Cố Trinh, khi Cố Trinh phát bệnh, ông tràn đầy năng lượng, không bao giờ thấy mệt.
Anh ngủ không được thì lật từng trang giấy nháp cũ Cố Trinh để lại, từng trang từng trang, bản nháp do Tập Lâm gửi cho anh khi xưa. Anh định đem bản nháp cho người sửa sang lại, sau đó quyết định mình tự làm. Hầu hết giáo sư nghiên cứu lý thuyết toán học phân tích đều đã nhận được email của Cố Viên. Email về quá trình chứng minh của Cố Trinh, cuối email, Cố Viên hy vọng nó sẽ hữu ích cho nghiên cứu của họ. Anh hy vọng Cố Trinh có thể để lại gì đó đời. Nhưng hy vọng chỉ là hy vọng, mấy năm qua, anh vẫn chưa nhận được bất kỳ phản hồi tích cực nào.
Trước kia anh từng nghi ngờ mình mắc bệnh nên sẽ hẹn với bác sĩ, nhưng lần này thì không, mặc dù Cố Viên có bận nhưng vấn đề chính anh biết là mình sợ. Trước đây anh không sợ hãi về căn bệnh này, anh sống đã đủ, cho dù có chết ngay thì không có gì tiếc nuối, không có vướng bận. Mặc dù tình cảm anh dành cho mẹ đã cạn kiệt, anh vẫn lập một quỹ ủy thác cho bà, lúc bà tiêu tiền có thể sẽ nhớ đến anh. Thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ba-dao/1199541/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.