Khi hai người ăn sủi cảo, bà ngoại Phú Tiểu Cảnh gọi video tới.
Trước đây cô liên lạc với người nhà đều tránh Cố Viên đi, lần này cô đưa điện thoại qua cho Cố Viên nhìn, “Bà ngoại em, anh có muốn gặp bà không?”
“Em nói anh nên tự giới thiệu thế nào, là bạn trai nhiều lần cầu hôn em thất bại thảm thương?”
“Thôi, để bà tới rồi gặp sau đi.” Buổi tối cô còn ăn cơm chung với đàn ông, nếu truyền tới tai Phú Văn Ngọc thì khó tránh được bà sẽ nghĩ nhiều.
Cô chuyển qua gọi thoại.
“Cảnh à, thời tiết ở New York bây giờ nóng không?”
“Bà ở nhà mặc cái gì thì sang đây mặc cái đó, không khác biệt lớn lắm đâu.”
“Con có đang bận không?”
“Không bận, bà có việc gì ạ?”
“Bà lấy quần áo mấy năm nay đem ra hết, con nhìn coi bà mặc cái nào đẹp? Đời này bà chưa từng đi Mỹ, không thể giống già Lưu vào Đại quan viên* được (Trong Hồng Lâu Mộng).”
“Bà ngoại đẹp nên mặc cái gì cũng đẹp mà.”
“Bà già rồi, không thể so với năm xưa, người ta nói ‘người đẹp vì lụa’, gần đây bà mua mấy tạp chí thời trang cũ mà không nghiên cứu ra được. Cảnh à, giúp bà ngoại nhìn xem.”
Phú Tiểu Cảnh nhìn Cố Viên chỉ chỉ vào di động, rồi trả lời: “Dạ được.”
Trước khi Phú Tiểu Cảnh kịp chuyển qua chế độ gọi video, bà chợt hạ giọng: “Khoan nói đã, mẹ con tới, lát nữa bà gửi ảnh chụp qua cho con, con lựa cho bà.”
“Mẹ em ở nhà là ‘nói một thì không có hai’ hả?”
“Không, nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ba-dao/1199529/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.