Cố Viên nói hai ngày tới anh không ở New York, anh sẽ cố gắng để Tết nguyên tiêu về đón Tết cùng cô.
Phú Tiểu Cảnh rất hiểu chuyện, “Nếu không về được cũng không sao, công việc của anh quan trọng, em cũng không phải người trọng lễ nghi, 15 hay 16 với em cũng như nhau. Anh không cần cố gắp để xếp lại lịch trình.”
Hôm Tết âm lịch, cô vẫn rất hy vọng anh có thể ở về cùng đón Tết với cô, nhưng bây giờ cô lại sao cũng được. Nói cách khác, tốt nhất là không cần về, cô không thừa sức lực để ứng phó anh.
Trước khi cúp điện thoại, cô lại nói một đống lời nghe buồn nôn, nào là có anh ở bên thì ngày nào cũng như ngày Tết, cho dù đến 15 anh không về thì gọi điện thoại cho cô là được, nghe giọng anh là đủ thỏa mãn, không đòi hỏi gì hơn.
Những lời này, lúc trước bị anh nhìn thì cô sẽ đỏ mặt không nói nên lời, nhưng giờ lại nói rất thản nhiên.
Cúp điện thoại, ngồi trên bàn nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ, cửa sổ này lớn hơn cửa sổ cũ một ít, ánh trăng lại không khác. Cô rất muốn có chai vodka, ngày mai phải đi mua một chai.
Ban đêm nằm mơ thấy Cố Viên, anh khuyên cô đừng lo lắng về tiền, còn tặng cô một chai Vodka nhãn đen.
Thức dậy, mở máy tính kiểm tra email xem Mạnh Tiêu Tiêu có hồi âm không.
Phú Tiểu Cảnh hẹn với đối tượng nghiên cứu hẹn ở một quán café.
“Rất nhiều vợ chồng vì sự tồn tại của em mà trở nên hòa thuận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ba-dao/1199505/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.