Vương Uy cau mày. Anh không phát hiện được gì ở nơi cái xác kia vừa nằm, liền xăm xăm đi về phía cái xác vừa bỏ chạy. Đi chừng mười mét, anh soi đuốc thấp xuống, bỗng trông thấy dưới mặt đất có một vệt máu chạy dài. Mỗi vũng má
Nhị Rỗ chống tay xuống đất đứng dậy, bỗng nhiên mí mắt giật lên một cái, trông thấy một cái xác đang động đậy, Nhị Rỗ giật nảy mình, đánh rơi cả đuốc. Ngỡ mình nhìn nhầm, Nhị Rỗ bèn soi đuốc lại gần xác tên lính nhà Thanh bên cạnh mình, ngọn đuốc vừa soi đến, Nhị Rỗ đã sợ đến hồn phi phách tán, mặt méo xệch như thể bị người ta giáng cho mấy đấm.
Cái xác ấy đang mở to mắt, nhìn xoáy vào gã, còn đột ngột chớp chớp mắt mấy cái, đôi tay cũng đang cử động nhè nhẹ.
Vương Uy đứng sau Nhị Rỗ mấy bước, thấy hết tất cả, cũng toát mồ hôi lạnh, mẹ kiếp, đứng là gặp phải xác sống rồi!
Nhị Rỗ vốn là người có bản lĩnh, mồm miệng lại nhanh nhảu, nhưng lúc này cũng sợ cứng cả người, chỉ biết giương mắt trân trân nhìn cái xác kia. Vương Uy bèn rút súng, từ từ nhắm thẳng vào đầu nó, định bóp cò.
Đột nhiên Nhị Rỗ thét lên khản cả giọng khiến Vương Uy giật bắn mình, cái xác kia liền lồm cồm bò dậy, lẩn nhanh vào bóng tối, không còn thấy đâu nữa.
Vương Uy bắn vớt vát theo cái xác hai phát, Dương Hoài Ngọc bừng tỉnh, cũng bắn loạn cả lên, không biết nó có trúng đạn hay không. Vương Uy đi tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-am-duong-i/2708256/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.