Dương Hoài Ngọc vừa nãy còn mải xem xét chiếc đèn bằng đồng, lúcnày mới bước đến, nhìn thấy chiếc giá sắt nằm giữa bình đài, côbuột miệng:
- Sao cái này nhìn giống máy bay thế nhỉ?
Vương Uy kinh ngạc, máy bay thì anh đã thấy, nhưng nó không giốngvới thứ này, đây không thể là máy bay được. Dương Hoài Ngọc lại nói:
- Máy bay có nhiều loại, có thể các anh chỉ thấy máy baychiến đấu, mà cái giá sắt này lại có cấu tạo rất giống tàu lượnthời kỳ đầu. Tàu lượn hồi ấy không có động cơ, hoàn toàn chỉ hoạtđộng dựa vào năng lượng khi lao từ trên cao xuống mà thôi. Hồi cònnhỏ, tôi sống gần bảo tàng không quân Hoàng gia Anh quốc, từng thấy môhình tàu lượn ban nhất, nó rất giống với cái giá sắt này.
Vương Uy bước lên trước, sờ tay vào khung thép trên giá, vừa sờvào tay đã bám đầy gỉ, lớp gỉ này phía trên là gỉ đồng màu xanh,bên dưới là gỉ sắt màu đỏ, có lẽ cái giá sắt này được mạ đồngthau. Cấu tạo của cái giá rất đơn giản, ngoài những khung tam giáclồng vào nhau, chỉ có đôi cánh sắt đang khép lại trên lưng là tươngđối phức tạp mà thôi, thứ này rất khó có thể gọi là máy bay, lạicàng khó hình dung nó có thể bay lên trời.
Vương Uy đi vòng quanh cái giá mấy vòng, trong khi Dương Hoài Ngọccầm đuốc dạo quanh bình đài xem còn có gì đặc biệt nữa không. Cô đimột vòng rồi quay lại, nói với Vương Uy:
- Anh Uy, nơi này không phải bình đài và con đường đâu, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-am-duong-i/2708252/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.