Nhân lúc trời chưa tối hẳn, Vương Uy trèo xuống hẻm núi, xuống đến tậnnơi anh mới phát hiện dưới đó cây cối xanh tốt, thú rừng chạy nhảy giữa các lùmcây, trong hẻm không hề có dấu tích gió tuyết.
Vương Uy leo từ một thân cây mọc ngược bên vách đá sang một cây đa to đốidiện. Lúc này trời đã tang tảng sáng, anh quan sát thấy cây đa này cành lá xòerộng, những cành đa nằm ngang, vươn dài ra bốn phía, không thấy tận cùng. Thâncây to đến mấy thước, mấy chiếc ô tô cùng chạy trên đó cũng không vấn đề gì,cành lá rậm rì, Vương Uy nấp trong tán lá, không nhìn rõ được lối đi phíatrước.
Lần đầu tiên anh trông thấy một cái cây to đến vậy, đi trên cành cây đếnnửa dặm đường, anh mới tụt xuống đất. Dưới đáy thung lũng đầy cây bụi cùng đủloại hoa thơm cỏ lạ, sói hoang, báo rừng ung dung dạo qua lùm cây, trông thấyngười cũng chẳng hề phản ứng. Có lẽ cả nghìn năm nay chúng chưa từng thấy dấutích con người, nên cũng chẳng còn địch ý nữa. Hơn nữa, trong hẻm núi này khíhậu ôn hòa, các giống động thực vật vô cùng phong phú, không thiếu thức ăn, nênnhững loài thú ăn thịt cũng không bị đói,
Năm xưa theo học ở đại học Yên Kinh, Vương Uy rất hứng thú với thuyết tiếnhóa của các nước phương Tây, nếu không bị cuốn vào phong trào yêu nước thì anhđã sang Tây du học rồi.
Trong thung lũng sương mù dày đặc, sau khi xác định đấy không phải làchướng khí, Vương Uy liền đi theo hướng một cành đa lớn, tiến sâu vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-am-duong-i/2708243/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.