Bạn đang đọc truyện Mắt của tác giả Lạc Lạc Lạc Cáp Tử Tinh. Ánh mắt cứ đó bám riết không rời, mà cũng trước ánh mắt ấy, anh liên tục bị tấn công.
Trên tàu điện ngầm, một bàn tay hướng về anh. Tỉnh lại, trên người vệt xanh tím đan xen.
Đồ vật trong nhà bị di chuyển lệch vị trí ban đầu.
Những món đồ bi nặc danh gửi tới
Anh không thoát nổi nó, mà chỉ có một nơi mà anh cảm thấy an toàn, đó là bên cạnh Cố Châu Lâm.
Cố Châu Lâm trở thành bến đỗ cuối cùng của Dư Thần Dật, khiến anh dần dần sa vào nơi ấy.
***
Nhưng Dư Thần Dật không biết rằng, ánh mắt kia... Thật ra xuất phát từ chính người gần gũi với anh nhất.
Người kia núp ở nơi âm u hẻo lánh, âm thầm quan sát anh, thậm chí còn hận không thể móc mắt mình ra, đặt chúng lên người anh.
Bởi vì như thế, thì hắn ta có thể nhìn anh mãi mãi, mãi mãi.
***
Dư Thần Dật từng bước từng bước đi vào cạm bẫy, nhưng sau đó, lại bất ngờ thấy manh mối mà đột nhiên quay đầu...
***
Anh có thấy mắt của em không? Nó cứ một mực nhìn anh như vậy đấy.
Ngắm nhìn... ánh sáng duy nhất trên thế gian này mà em yêu.
Nếu yêu thích thể loại đam mỹ, bạn đừng bỏ qua Tôi Bỏ Chạy Sau Khi Ngược Bốn Tên Tra Công hay Đừng Có Giả Nghèo Với Tôi.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.