Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27
Chương sau
3 ngày ở tại nơi hoang vu này, Kayle lâm vào điên cuồng luyện tập, tuy nhiên không vì thế mà Kayle không để ý tới tin tức ở thế giới này. Tony Stark vẫn là cái hoa hoa công tử. Thỉnh thoáng sẽ hóa thân Iron man đi cứu người, người nhện lúc này vẫn chưa có tung tích,... Không biết có phải do Kayle xuất hiện tại thế giới này mang lại hiệu ứng bươm bướm hay không mag Avengers vẫn chưa thành lập. Ngoài ra còn có một tin làm Kayle lưu ý đó là công ty Osborn sắp làm một chương trình triển lãm sinh vật học. Xét về thời gian thì Kayle suy đoán có thể là buổi triển lãm khiến Spider man ra đời. Nhìn lại mốc thời gian một chút, là 3 ngày nữa, Kayle lại tiếp tục lâm vào điên cuồng huấn luyện, liên tục mở ra các cửa không gian, đi vào không gian kính, thay đổi không gian kính, nén không gian lại tạo thành vũ khí,... Hay lại là sử dụng ma pháp mị lực phóng thích những thứ ma lực khiến kích thích dục vọng của người khác. Khi ma lực cạn kiệt, Kayle liền chuyển qua huấn luyện niệm lực, niêm lực lá chắn, niệm lực nâng vật. Khi đi sâu vào huấn luyện những năng lực này, Kayle bắt đầu khai phá các chiêu thức khác từ những năng lực này. Càng đi sâu vào Kayle càng phát hiện bản thân có nhiều năng lực nhưng lại không quá tinh sâu, đây cũng là nhược điểm của việc có nhiều năng lực, Kayle nhiều mà không tinh. ... 3 ngày sau, Kayle dừng lại việc huấn luyện điên cuồng cùng với ăn thức ăn nhanh của mình lại. Thanh toán tiền thuê, Kayle nhanh chóng tạo một cửa không gian đi tới gần công nghiệp dược phẩm Osborn. Nhớ tới thời gian, bắt đầu còn khoảng một tiếng nữa, Kayle quyết định đi ăn uống một phen, đường đường là trăm vạn phú ông mà suốt ngày ăn uống kham khổ, ai không biết còn tường là người keo kiệt. Chọn lấy một nhà hàng cách nơi này không xa, Kayle gọi cho mình một phần beefsteak ăn kèm khoai tây chiên cùng sốt nấm. Vừa nhâm nhi phần ăn, vừa chờ đợi thời gian tới. Đồng hồ điểm 9h sáng, Kayle đứng dậy thanh toán tiền rồi đi tới Osborn. Đứng trước cửa Osborn lúc này là một đám học sinh cấp 3, đang bắt đầu điểm danh. Kayle thấy bọn họ đi vào cần xuất trình thẻ học sinh thì lại điên đầu một chút, bản thân không có thẻ, như vậy chỉ có thể dịch chuyển vào, tuy nhiên Kayle lại chưa từng tới nơi đây, nơi nào có camera, nơi nào bảo vệ thường lui tới. Gãi gãi đầu một cái đang muốn đánh liều dịch chuyển bừa vào thì Kayle nhìn thấy Peter Parker, tương lai người nhện, ý tưởng lóe lên một cái, Kayle lập tức chạy tới vỗ vai Peter. - Chờ một chút Peter Parker. Peter lúc này vẫn chỉ là một cậu trai có cơ thể nhỏ bé gầy yếu, khá tự ti, thấy người lạ gọi mình thì hơi lúng túng một chút. - Xin.. Xin hỏi có chuyện gì vậy? - Peter... Mình là học sinh lớp bên, là thế này mình hôm nay dậy muộn, đi thật vội quên mang theo thẻ học sinh, không thể vào được. Cậu không phải rất thân với Henry sao? Có thể dẫn mình vào được không? Peter nghi hoặc. - Học sinh lớp kế bên? Tại sao tôi chưa thấy cậu? - Mình hôm qua vừa mới đi tẩy tóc, bề ngoài hơi khác một chút cậu không nhân ra cũng phải. Mình biết cậu thích Gwen Stacy... Giúp mình lần này đi mình bán tình báo về Gwen cho cậu. Peter hơi đỏ mặt, ngượng ngùng nói. - Đừng.... Đừng nói bừa chứ. Được rồi, cậu đi cùng mình. Kayle âm thầm thủ thế thắng lợi, Peter lúc này vẫn còn rất dễ tin người a. Hai người đi tới trước cửa của tập đoàn Osborn thì bị bảo vệ ngăn lại. - Hai vị là ai? Xin hỏi tới đây có chuyện gì? Peter lập tức lấy thẻ học sinh ra. - Tôi là học sinh tham dự triểm lãm, hôm nay tới trễ. Bảo vệ kiểm tra thẻ một chút liền gật đầu lại quay qua Kayle. - Còn cậu đâu? - Tôi là anh trai của nó, hôm nay đi vội quá để quên thẻ ở nhà. Bảo vệ thấy vậy hỏi lại Peter. - Phải không? - Ân... Đúng vậy, đó là anh trai tôi. Phải rồi tôi là bạn thân của Henry nếu ông không tin có thể gọi cậu ấy xuống. Bảo vệ nghe thấy tên của con trai chủ tịch làm gì có cái gan đó, vội vàng để hai người đi vào. - Ha cảm ơn Peter lát nữa mình mời cậu đi ăn. - Không cần... Chỉ là chuyện nhỏ thôi. - Hả... Vậy sao? Chẳng lẽ câu không muốn nghe chuyện của Gwen... - Cái... Cái này... Cái này để sau đi, mình đi trước. Peter vội vàng đi trước. Kayle thấy vậy cười một chút, vội vàng đuổi theo vào khu vực triểm lãm. Lúc Kayle vừa tới là lúc đám nhà khoa học đang giảng về đám nhện biến dị. Kayle đảo mắt, kiểm tra một chút. Chỉ có một camera an ninh. Kayle bước tới gần cái hộp thủy tinh đựng mấy con nhện chờ đợi. Khi đám nhà khoa học dẫn người đi giới thiệu sản phẩm khác, Kayle liền dùng niệm lực bao bọc mấy con nhện lại sau đó đem từng con ra khỏi hộp cho chúng tới dưới chân mình. Lấy ra một cái ống nhỏ có lỗ thông khí cùng nắp, Kayle cúi xuống làm động tác buộc dây giày. Dùng niệm lực đem mấy con nhện nhốt hết vào chiếc lọ, tổng cộng 12 con. Nhét chiếc lọ vào túi, Kayle bắt đầu đi đánh giá những thứ khác như chưa từng có chuyện gì xảy ra. - Á... Nghe thấy tiếng kêu của Peter, Kayle vội vàng nhìn sang, phát hiện động tác vẩy tay của Peter, Kayle nhìn theo thì thấy một con nhện bay ra, Kayle vội vàng dùng niệm lực bao lấy con nhện cuối cùng này lại. Đi tới chỗ Peter, Kayle lên tiếng hỏi. - Không sao chứ Peter. - Ân... Không sao đâu, chỉ bị con gì đó cắn thôi, chắc một lúc là hết à. Kayle gật đầu một cái, lại đi ngắm nhìn xung quanh. Sau một hồi Kayle lại đi tới nhà vệ sinh, mở ra một cái cửa Kayle lúc sau đã xuất hiện ở bên ngoài công nghiệp Osborn. Hiện tại lại cần tìm một nơi vắng vẻ lại an toàn mà thử nghiệm, Kayle suy nghĩ một chút liền quyết định tới một khu rừng cây nhỏ cách nội thành khoảng 50km. Kayle vừa biến mất, một tên nam nhân liền cầm điện thoại lên gọi điện. - Cục trưởng đã tìm được kẻ ở khách sạn hôm trước. Hắn vừa rời khỏi Osborn. Năng lực trước mắt cho thấy là tạo ra vòng tròn dịch chuyển. Hắn vừa mới dịch chuyển đi, ta nhìn thấy sau vòng tròn là một khu rừng báo cáo hết. Bên kia trầm mặc một hồi. -Lập tức truy tìm tung tích của hắn cho ta. - Rõ. Tên nam tử lập tức cúp máy lấy xe lao đi. Ở bên kia đường dây điện thoại, Nick Fury cầm ra hai tấm hình. Một tấm hình một đứa bé trai tầm 6 tuổi, mái tóc cùng đôi mắt đen trong khá đáng yêu, một tấm khác là hình một thanh niên trên 20 tuổi, mái tóc trắng, đôi mắt đen, khuôn mặt tuấn mĩ. Bề ngoài của thanh niên và đứa bé này đều có chút nét pha trộn giữa phương đông và phương tây, ngoài ra hai người này có ngoại hình khá tương tự nhau. Nick Fury nhìn hai tấm hình liền xoay người ra khung cửa sổ. - Người này là ai? Tại sao lại giống Kayle Ravell như vậy? Chẳng lẽ lại là anh em? Ps: viết được bao nhiêu ta liền đăng bấy nhiêu. Các đạo hữu hãy comment sau khi đọc truyện, đó là niềm động lực cho ta viết tiếp.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27
Chương sau