Người Dịch: Diệp Lam Khuê
Khung cảnh cực kỳ tĩnh lặng, Lý Viện Viện sờ sờ bụng, nghĩ rằng nếu đã là sự hiểu lầm do chính mình gây ra, vậy cô phải tự mình giải quyết mới được. Ngay sau đó, Lý Viện Viện nắn nắn phần thịt trên bụng, bóp lấy nó rung lên mấy lần:
“Bác trai, đây là thịt. Không có đứa bé. Bác hiểu lầm rồi.”
Yến Thành Quốc ngớ người, Ông không dám tin nhìn Yến Tư Thành, dường như bị chấn kinh còn hơn cả ban nãy:
“Mày…” Ông nhất thời nghẹn cứng họng, “Mày mày…”
Một hồi chuông truyền đến từ chỗ cách sau lưng Lý Viện Viện không xa, là chiếc điện thoại di động mà vừa rồi Yến Thành Quốc lấy ra đánh trong cơn tức giận.
Lý Viện Viện lộp cà lộp cộp chạy qua, nhặt chiếc điện thoại lên phủi phủi bụi đất, thổi thổi, hai má căng phồng thành vòng cung tròn trịa, thổi xong, cô lại lộp cộp chạy đến trước mặt Yến Thành Quốc:
“Bác trai, điện thoại của người.”
Yến Thành Quốc nhìn Lý Viện Viện chằm chằm hồi lâu, mới trông giống như đang tiếp đón con dâu dâng trà, run rẩy nhận lấy chiếc di động.
“Được rồi…”
Ông cầm di động trong tay mặc cho nó đổ chuông, cũng không bắt điện thoại, tiếp tục quan sát Lý Viện Viện từ trên xuống dưới hệt như đang nhìn một thứ hiếm lạ.
Lý Viện Viện duy trì vẻ mặt tươi cười, bình tĩnh thản nhiên để ông quan sát. Mãi đến khi tiếng chuông đã ngừng một lúc lâu, sau đó lại reo lên lần nữa, Yến Thành Quốc mới bắt máy, xoay người sang chỗ khác.
Nụ cười trên gương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/map-moi-dep/115227/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.