Người Dịch: Diệp Lam Khuê
Trong thời gian vở kịch được trình diễn, nếu không phải nhân viên của đoàn thì không thể tiến vào hậu trường, nên Yến Tư Thành vẫn luôn đứng bên ngoài tấm màn sân khấu. Đợi đến khi nhóm diễn viên cúi chào cảm ơn khán giả, hắn quét mắt qua một lượt, không nhìn thấy bóng dáng của Lý Viện Viện, tức khắc càng chắc chắn xác nhận Lý Viện Viện đã xảy ra vấn đề.
Không kịp chờ nhóm diễn viên xuống sân khấu, Yến Tư Thành thật sự không chịu đựng nổi sự bất an trong lòng nữa, trực tiếp xông vào khu hậu đài.
Kỳ thực, hơn phân nửa số người trong đoàn kịch đều nhận biết hắn, hiện tại vở kịch đã kết thúc, bởi vậy cũng không ai ngăn cản, có người còn chỉ đường cho hắn:
“Lý Viện Viện ngồi trong phòng nghỉ ở phía sau đấy.”
Yến Tư Thành nhanh chóng sải bước đến trước phòng nghỉ, sắp sửa đẩy cửa tiến vào, hắn chợt giật mình nghe thấy giọng nói ấm áp êm dịu của Lý Viện Viện:
“Tiểu Bàn, cảm ơn cậu vừa rồi đã tới cứu mình trong lúc nguy cấp.”
Yến Tư Thành dừng tay lại. Hắn nhìn qua khe cửa, Giang Đồng Bân vừa đưa một chai nước suối cho Lý Viện Viện, Lý Viện Viện tiếp nhận bằng tay trái, ý cười lưu luyến trên khuôn mặt.
“Nào có cái gì cứu hay không cứu nghiêm trọng như vậy.” Giang Đồng Bân gãi gãi đầu, né tránh ánh mắt của Lý Viện Viện, “Cậu cũng bất cẩn quá đi, trên vai vốn đã có thương tích rồi, làm sao còn để ngã như thế chứ. May mà chưa xảy ra chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/map-moi-dep/115224/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.