Yến Tư Thành chờ ở bệnh viện suốt một đêm, trong thời gian đó cô phụ trách và rất nhiều bạn đến thăm, nhưng đến lúc này cũng đã lần lượt ra về, trên đầu Lý Viện Viện quấn băng hết lớp này đến lớp khác, sắc mặt tái nhợt, ngực yếu ớt phập phồng, nhưng vẫn chưa tỉnh lại.
Yến Tư Thành nhìn cô, lòng tự trách không nói nên lời.
Anh không bảo vệ cô cho tốt, lại để cô bị thương.
Bỗng nhiên mí mắt Lý Viện Viện khẽ động, Yến Tư Thành lập tức lấy lại tình thần: “Viện Viện?” Anh gọi cô, thấy cuối cùng Lý Viện Viện cũng mở mắt, “Hiện giờ có chỗ nào khó chịu không? Đầu có choáng không, có muốn uống nước không?”
Ánh mắt Lý Viện Viện ngỡ ngàng dừng trên mặt Yến Tư Thành hồi lâu, sau đó vẻ mặt từ hoang mang trở nên kinh hãi, cuối cùng dần dần biến thành hoảng sợ: “Tôi quay về rồi…” Cô khàn giọng lầm bầm, ánh mắt hỗn loạn đờ đẫn, lúc thì nhìn đèn trên trần nhà, lúc thì nhìn bình dịch còn đang nhỏ giọt bên giường, lúc lại nhìn ra cửa sổ, nhìn đèn neon nhấp nháy bên ngoài.
“Tôi… tôi quay… tôi quay về rồi sao?” Cô ngồi bật dậy, đưa tay rút kim trên mu bàn tay mình ra, bước xuống giường để mặc cho máu chảy.
Yến Tư Thành phát giác được Lý Viện Viện khác thường, trong lòng bỗng miên man một nỗi sợ hãi, nhưng anh vẫn cố đè nén cảm xúc, ấn vai Lý Viện Viện lại: “Viện Viện… Viện Viện?”
Lý Viện Viện vùng vẫy một hồi, nhưng cô hiện giờ dù sao cũng không mạnh bằng Yến Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/map-dep-beo-de-thuong/12144/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.