Hết tết, kỳ nghỉ Đông cũng không còn bao lâu.
Tối hôm ba mươi, cô và Yến Tư Thành coi như có chút tiến triển, mà tiến triển lại là Yến Tư Thành bắt đầu né tránh ánh mắt cô…
Nhưng Lý Viện Viện cảm thấy đây có lẽ là chuyện tốt, lúc cô bắt đầu ý thức được có lẽ mình đã có suy nghĩ không nên có đối với Yến Tư Thành, chẳng phải cũng trốn tránh anh đó sao. Trốn tránh tức là Yến Tư Thành nhìn thấy cô sẽ ngại, cũng có nghĩa là đối với quan hệ của họ, trong lòng Yến Tư Thành đã có nhận thức khác với trước kia.
Tuy trong lòng hiểu đạo lý này, nhưng lúc hai người tiếp xúc, Yến Tư Thành như cố ý như vô tình trốn tránh vẫn khiến Lý Viện Viện cảm thấy tổn thương.
Cuối cùng cô cũng biết lúc trước mình trốn tránh không gặp Yến Tư Thành là một chuyện khiến anh đau lòng dường nào.
Báo ứng đến nhanh thật…
Nhưng cho dù gặp mặt có ngượng nghịu, Yến Tư Thành vẫn kiên trì mang bữa sáng tới hàng ngày, buổi tối sau khi ăn cơm, kiểm tra cửa sổ chỗ Lý Viện Viện ở xong mới đi. Đối với “chức trách” của mình, từ đầu đến cuối anh vẫn chẳng hề quên.
Mấy ngày còn lại của kỳ nghỉ Đông lặng lẽ trôi qua trong ngượng nghịu…
Ngày nhập học lại đến.
Lý Viện Viện là người đầu tiên quay về Ký túc xá, Yến Tư Thành giúp cô xách hành lý lên lầu, cô tự nhiên cầm giẻ bắt đầu lau bàn. Không như lúc ở nhà cũ, Lý Viện Viện rất quen thuộc với Ký túc xá, chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/map-dep-beo-de-thuong/12136/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.