Yến Tư Thành đang đánh người.
Một cước đá ngang vào ngực đối thủ, đối thủ liên tiếp lui mấy bước, chân nhũn ra, ngã ngồi dưới đất. Cậu ta xoa ngực, tức tối gỡ nón bảo hộ trên đầu xuống ném sang bên cạnh, cáu kỉnh hét lên: “Yến Tư Thành! Đây là huấn luyện! Cậu có cần tích cực vậy không?”
“Xin lỗi, tôi đã cố gắng bớt tích cực lắm rồi.”
“Cậu…” Người đó tức đến đau ngực, huấn luyện viên trưởng bên cạnh hét lên: “Được rồi, cậu là đàn anh mà lại bị người ta đá ngã đã đủ mất mặt lắm rồi, im đi.”
Yến Tư Thành cúi chào lui ra khỏi sân, Lục Thành Vũ bên cạnh đưa cho chàng một bình nước: “Mày nhìn sắc mặt của mấy thằng cha kia đi.” Yến Tư Thành nhìn sang bên cạnh, một tiền bối lớn hơn chàng một khóa dường như rất bất mãn với chàng, ánh mắt cũng đang lạnh lùng nhìn chàng. Yến Tư Thành không hề để ý, “Bọn họ không đủ uy hiếp.”
“Đừng khinh địch chứ, sau này coi chừng bọn họ đánh hội đồng mày đó. Mày có ghê gớm cỡ nào cũng đâu địch nổi nhiều người như vậy, tao thấy mày nên xuống nước đi, lần sau huấn luyện cứ nhường bọn họ thì hơn…”
Yến Tư Thành rất bất lực: “Tao đã nhường rồi.” Chàng cầm bình nước đi vào phòng thay đồ.
Lục Thành Vũ ngơ ngác đuổi theo phía sau: “Vậy là đi à? Mới có năm giờ thôi mà, chúng ta phải tập thêm bốn mươi phút nữa đó.”
“Ngày mai tập bù.”
Nói xong chàng chui vào phòng thay đồ, chẳng bao lâu đã thay quần áo xong, vội vã rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/map-dep-beo-de-thuong/12112/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.