Mấy người ở đây ai cũng cố gắng căng da mặt, nhưng mặt mày vẫn không che giấu được nét vui mừng. Thứ bọn họ muốn, chính là đảo điên quy luật giới pháp thuật hiện có, thay thế mười đại sơn môn, bản thân thượng vị, nắm giữ giới pháp thuật… Vì thế không tiếc bán linh hồn cho phép thuật công hội.
Một đạo sĩ trong đó trầm ngâm một lúc lâu, nói: “Nương nương nói có lý, mà nay Long Hoa hội đang gần kề, nếu chúng ta có ai có thể đoạt lấy danh phận thủ tịch đệ tử, hiệu lệnh cả giới pháp thuật, liền có cái cớ danh chính ngôn thuận… Không không, lý do, nghĩ trong mười đại sơn môn kia, trong đệ tử đời hai không có ai ưu tú, trước đây có Ngô Gia Vĩ cùng Tứ Bảo Thiền Sư, cũng là người tài, nhưng cũng theo Diệp Thiếu Dương cùng nhau bị lạc ở trong hư không, đám người trẻ tuổi còn lại, thật sự không có gì uy hiếp.”
Một hòa thượng bên cạnh gật đầu nói: “Thiên Châu đạo trưởng nói đúng, trong đệ tử đời hai hiện nay, có thể đối đầu với mấy vị ẩn đồ kia của nương nương, hắn là không có. Nhân gian không thể so với Hiên Viên sơn, kỳ tài rất ít, trước kia Côn Luân Sơn có Lăng Vũ Hiên, còn bị Diệp Thiếu Dương đánh chết.”
Nói xong quay đầu tìm kiếm một lão đạo sĩ, chính là Côn Luân Sơn Ngọc Cơ Tử, cười khổ nói: “Nếu sư điệt đó của ngươi không chết, Côn Luân Sơn hôm nay mượn thế này, có thể tập hợp lại, tranh đoạt thủ tịch đệ tử.”
Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2090909/chuong-2348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.