Mỹ Hoa đang nghi hoặc, chỉ nghe thấy một tên trong âm khôi tướng quân kia mở miệng, nói: “Xạ Nguyệt cô nương, Xích Nguyệt nương nương nhà ngươi rốt cuộc khi nào đến, núi đao biển lửa này, tư vị không dễ chịu đâu.”
Cô nương được gọi là “Xạ Nguyệt” kia nói: “Tử Nguyệt đã đi báo tin, chúng ta chống đỡ thêm một lúc, nương nương lập tức tới. Nhất định không thể xuất trận, nếu không hai người bọn cô ta nhất định đào tẩu.”
Xích Nguyệt nương nương?
Mỹ Hoa nhíu mày lại, ở trong lòng bắt đầu suy tư, đột nhiên ngẩn ra, chung quy sẽ không là… Xích Nguyệt La Sát?
Trong lòng Mỹ Hoa trầm xuống, không nói gì cả, quay đầu bước đi, vội vàng trở về thông báo Diệp Thiếu Dương.
Mặc kệ có phải Xích Nguyệt La Sát hay không, nhất định cũng là tà vật cực kỳ khó đối phó, một mình cô, ngay cả mấy kẻ kia trong trận cũng không thể địch lại, chỉ có thể đi tìm Diệp Thiếu Dương hỗ trợ.
“Xích Nguyệt La Sát? Đó là ai?
Diệp Thiếu Dương vốn chưa ngủ, nghe xong Mỹ Hoa báo cáo, lập tức ngẩn người. “Xích Nguyệt La Sát, một trong tứ đại da sát của Thái m sơn, lão đại anh đừng hỏi nữa, hai cô nương kia sắp không chống đỡ được rồi, chúng ta mau đi đi!”
“Đi, cô đi đánh thức mọi người!”
Vài phút sau, mọi người cùng nhau ra ngoài, đáng thương ngựa của hai chiếc xe ngựa kia, vừa ăn xong có khô thoải mái ngủ, lại bị người ta kéo ra, đành phải cố gắng chạy đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2090891/chuong-2330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.