Diệp Thiếu Dương nghe hắn nói, thiếu chút nữa vui quá mà khóc, nắm chặt tay Tiêu Dật Vân, nói: “Phủ quân có thể nói như vậy, ta thật sự là quá con mẹ nó kích động, các ngươi sớm nên làm như vậy! Nói đi, các ngươi có biện pháp nào tốt tìm được Từ Phúc?”
“Phủ quân đại nhân cầm Sổ Sinh Tử đi tìm Đế Thính, Đế Thính có thể cảm giác được khí tức tất cả sinh linh, chỉ cần Từ Phúc xuất hiện ở thời không này của chúng ta, nhất định sẽ bị cảm giác được. Lại nói trên người hắn có Sơn Hải Ấn, âm ty vốn có Thượng Bảo Thừa đại thần chưởng quản Sơn Hải Ấn, có thể cảm giác được Sơn Hải Ấn tồn tại, tìm hai vị này hỗ trợ, có lẽ có thể tìm được tung tích Từ Phúc.”
Diệp Thiếu Dương dùng sức1gật đầu. “Vậy cứ quyết như thế đi, một khi có tin tức, ngươi lập tức đến cho ta biết!”
Tiêu Dật Vân đáp ứng, nói một hồi, liền vội vàng về âm ty.
Đám người Diệp Thiếu Dương tiếp tục thương lượng.
Đạo Uyên Chân Nhân nghĩ đến một sự kiện, nói với Diệp Thiếu Dương: “Trải qua chuyện ngày hôm qua, tôi nhắm chừng hiện tại pháp thuật công hội cùng người của mấy đại môn phái đều đang tìm cậu, mấy đại môn phái còn chưa có gì, nhưng để người của pháp thuật công hội tìm được cậu, chỉ sợ là muốn mang cậu đi Hiên Viên sơn, cho nên cậu sắp tới nhất định đừng lộ mặt, cẩn thận là trên hết.”
Diệp Thiếu Dương suy nghĩ một phen, nói: “Vậy tôi ở đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2090867/chuong-2306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.