“Tôi có tính toán của tôi, anh tin tưởng tôi là được.” Diệp Thiếu Dương suy nghĩ một phen, nói, “Anh nói với Ngô Đồng, bảo cô ấy làm tốt chuẩn bị lập gia đình, kế hoạch đã sớm định ra không thay đổi.”
Lô Hiểu Thanh yên lặng nhìn hắn, nói: “Tôi cũng không hỏi anh kế hoạch là cái gì, tôi chỉ hy vọng, Ngô Đồng không nhìn lầm người.”
Diệp Thiếu Dương nhếch miệng cười cười.
Lô Hiểu Thanh bởi vì là lén lút đi ra, không dám lưu lại, nói xong chuyện này, lập tức cũng đi ngay. Diệp Thiếu Dương đem ánh mắt chuyển qua trên mặt Diệu Tâm, cười nói: “Cô lại muốn nói cái gì?”
“Hắn cũng nói xong rồi.” Diệu Tâm buông tay, “Nhưng tôi cảm thấy, cách làm này của anh rất ngu ngốc, tranh nghĩa khí nhất thời, nhưng anh nghĩ tới chưa, ngày mai nếu anh thua, sẽ chịu nhục nhã như thế nào?”
Diệp Thiếu Dương trầm ngâm nói: “Cái này, tôi tự có tính toán, vừa lúc cô đến, tôi cũng tìm cô hỗ trợ, ngày mai, Ngô Đồng đi rồi, tôi hy vọng cô có thể bầu bạn cô ấy, các người quan hệ tốt, việc này cô nhất định sẽ giúp.”
Diệu Tâm giật mình, sau đó dở khóc dở cười nói: “Diệp Thiếu Dương, anh không phải thật sự muốn ở trước mắt bao người, từ bên người Trương Hiểu Hàn đem Ngô Đồng mang đi chứ?”
“Có cái gì không thể?”
“Anh nằm mơ à?”
“Giấc mộng vẫn là cần có, nhỡ đâu thực hiện thì sao.” Diệp Thiếu Dương tiện tiện nhíu nhíu mày.
Diệu Tâm tức đến mức cười khổ. “Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2090821/chuong-2266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.