Tất cả chân tướng, đều không khác lắm với Diệu Tâm phán đoán lúc trước.
Đối với đồ của cổ mộ này, Diệp Thiếu Dương thật ra cũng không có hứng thú gì, cũng không muốn tốn nhiều tinh lực trên đó, nơi duy nhất khiến hắn cảm thấy hoang mang, chính là Bích Thanh… Giữa cô ta cùng Tô Mạt, rốt cuộc là một loại quan hệ như thế nào? Vì sao cô ta cảm thấy hứng thú như vậy đối với Lý Hạo Nhiên?
Diệp Thiếu Dương cảm thấy, sự tình giống như càng ngày càng phức tạp, hơn nữa trong minh minh tựa như có người nào đang an bài, cố ý để mình đi trải qua những việc này…
Hà Nam, nội địa Trung Nguyên, một trấn nhỏ địa khu đồng bằng.
Tuy Đại Thanh mất đã được đoạn thời gian, ngay cả Viên đầu to cũng không còn nữa, hiện tại là dân quốc, Bắc Kinh Thượng Hải thành phố lớn như vậy, trước kia lặng yên tiếp nhận văn hóa tây phương xâm nhập, chợt xuất hiện ra một đám đông thanh niên mốt.
Nhưng ở trong thành nhỏ rời xa đô thị này, giống với rất nhiều địa phương khác, còn giữ lại truyền thống quá khứ.
Trên trấn có một tiến sĩ tiền Thanh, họ Phương, tên là gì mọi người đã sớm quên, bởi vì mỗi người đều gọi hắn Phương viên ngoại.
Phương viên ngoại từng làm quan, về sau cáo lão hồi hương, tan hết gia tài, làm vô số chuyện tốt cho địa phương, là đứng đầu thân sĩ, người đức cao vọng trọng nhất của địa phương.
Phương viên ngoại đã hơn bảy mươi, là người bị liệt, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2090791/chuong-2236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.