“Hai người người nói kia, là ai?” Diệp Thiếu Dương mờ mịt hỏi.
Câu này giống như một chậu nước lạnh hắt ở trên đầu Tào Vũ Hưng, sau đó hừ lạnh một tiếng nói: “Đừng cố ra vẻ lời nói kinh người, ngươi sao có khả năng không biết hai vị sư huynh này.”
“Ta vì sao phải biết bọn họ?” Diệp Thiếu Dương càng là vẻ mặt ngẩn ra. Mao Tiểu Phương đi đến bên người Diệp Thiếu Dương, thấp giọng nói: “Hai vị này, đều là đệ tử pháp thuật công hội từ các môn phái chọn, trọng điểm bồi dưỡng, là người nổi bật trong đệ tử đời thứ hai. Ngay cả tên cũng dựa theo bối phận đặt, đều có chữ Hiểu.”
Diệp Thiếu Dương giật mình, về một tiếng, xem như trả lời Tào Vũ Hưng.
Tào Vũ Hưng vốn muốn làm màu với Diệp Thiếu Dương, tỏ vẻ mình và Trần Hiểu Vũ cùng Lô Hiểu Thanh quan hệ tốt, dùng tên tuổi bọn họ chấn trụ hắn một phen, kết quả Diệp Thiếu Dương nói thẳng không biết, ở dưới sự nhắc nhở của Mao Tiểu Phương, cũng chỉ “O” một tiếng mang tính đáp lại, điều này làm hắn thất vọng, oán hận nhìn Diệp Thiếu Dương một cái, nói: “Ngươi đừng giả ngu với ta, ngươi sao có khả năng chưa từng nghe qua tên của bọn họ?”
Diệp Thiếu Dương có chút không kiên nhẫn, nói: “Chưa từng nghe qua thì thế nào, cho dù ta từng nghe, bọn họ mạnh nữa, có gì quan hệ với ngươi?”.
Tào Vũ Hưng nhất thời nghẹn lời.
Diệp Thiếu Dương không quan tâm hắn nữa, nói với Diệu Tâm: “Cô bắt buộc phải chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2090712/chuong-2156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.