“Lão đại là đứa con ông trời chọn lựa, là nhân viên Diệp Pháp Thiện khâm định đối phó Thái m sơn, chỉ có hắn mới có cơ hội tiến vào Thái m sơn. Bọn họ không thể phế đi lão đại.”
Lão Quách trầm ngâm nói: “Nghe điều người nói như vậy, thật đúng là thế, nhưng vấn đề lớn nhất là, ngươi không có chứng cớ để chứng minh.”
Qua Qua trùng to mắt nhìn hắn, nói: “Cái này cần chứng có cái gì chứ. Ta chính là chứng cớ đấy!”
“Ngươi là ai? Là nhất đại tông sư của giới pháp thuật, hay là đại lão âm ty? Lời người nói, bọn họ vì sao phải tin người, cho dù bọn họ tin tưởng, tìm người đòi chứng cớ, người như thế nào có thể chứng minh? Nhị đương gia người quá đơn thuần rồi, ngươi là môn nhân của tiểu sư đệ, quan hệ bày ở đó, bọn họ hoàn toàn có thể nói ngươi là muốn bảo vệ tiểu sư đệ, cố ý bịa đặt, cái này không thể làm được.”
Mọi người cẩn thận nghĩ, cũng thật sự giống lão Quách nói như vậy, trong lúc nhất thời đều chưa có chủ ý.
“Vậy làm sao bây giờ.” Qua Qua thất vọng nói, “Không thể để cho bọn họ cướp đoạt vị trí của lão đại chứ!”
“Nói nhảm, Mao Sơn chưởng giáo nếu bị khai trừ vậy mất mặt quá rồi. Quan trọng nhất là, một khi hắn bị khai trừ, chẳng khác nào bị chụp lên định luận, chứng minh hắn phạm sai lầm, trong lịch sử Mao Sơn còn chưa từng xuất hiện ví dụ như vậy, uy vọng Mao Sơn ở giới pháp thuật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2090708/chuong-2152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.