“Là rất cổ quái.” Lão Quách trầm ngâm nói, “Cô trở về nhớ lại hẳn hoi một chút. Cô vẫn là không nên đi về, cô cứ ở lại chỗ này của tôi đi. Lần sau lại mơ thấy những thứ này, tranh thủ ghi nhớ một số chi tiết.”
Mỹ Hoa khó hiểu hỏi: “Làm cái gì vậy?”
“Tạm thời cô đừng hỏi, dù sao cô cứ ở lại chỗ này của tôi, làm theo tôi nói đi.”
Tạ Vũ Tình nói với Mỹ Hoa: “Cô đừng nghe hắn, lão sắc lang này, cô cùng nhau ở đây với hắn, quả thực chính là dê vào miệng cọp đó.”
Lão Quách đây buồn bực. “Cô nói cứ như tôi có thể đánh thắng được cô ấy.”
“Ồ, nói cũng đúng. Vậy tôi an tâm rồi.”
Lão Quách vừa nghe càng thêm buồn bực, “Hóa ra tôi nếu là đánh thắng cô ấy, cô còn không yên tâm? Tôi là loại người đó sao?”
Tạ Vũ Tình gật gật đầu. “Anh thật đúng là loại người này.” Lão Quách khoát tay một cái nói: “Tôi nói chính sự với mấy người, còn trêu chọc tôi, không để ý tới các người nữa.”
Tạ Vũ Tình nghiêm mặt, nói: “Mỹ Hoa nằm mơ, làm sao vậy? Anh vì sao coi trọng như vậy?”
“Cái này… Tôi chỉ là có một suy đoán, cũng không có đầu mối gì, trước không nói cái này, nếu có kết quả nói sau, để cho Mỹ Hoa ở lại chỗ tôi trước một thời gian rồi nói sau.”
Sau khi chấm dứt này đề tài, lão Quách lại nghĩ tới việc khác, hỏi bọn Tiểu Thanh Thanh Minh Giới chiến đấu trước mắt thế nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2090706/chuong-2150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.