Diệp Thiếu Dương đem một cành phía trên cùng của nút thắt phép điều chỉnh đến vị trí cố định, chỉ hướng khách sạn mình ở lại, như vậy Diệu Tâm chân nhân gì đó nhất định sẽ thăm dò được nơi mình ở, dù sao trấn nhỏ chỉ một cái khách sạn, cũng chỉ có bọn họ mấy người tới từ bên ngoài, rất dễ dàng tìm được.
“Diệu Tâm chân nhân gì đó, đã là người truyền thừa của Tử Cuồng chân nhân, đối với chuyện cổ mộ kia, khẳng định cũng biết đôi chút. Có một số việc, chúng ta cần hỏi cô ấy.” Đoạn lời này của Diệp Thiếu Dương nhận được Đạo Uyên chân nhân cùng Mao Tiểu Phương tán đồng.
Ba người trở lại khách sạn, gọi một bàn đồ ăn, ở trong phòng vừa ngồi xuống trước bàn ăn, Mỹ Hoa chạy đến, nói cho bọn họ sự tình đã làm thỏa đáng.
“Đúng rồi, đám thủ hạ kia của Ngũ Thông Thần, thế nào rồi?” Diệp Thiếu Dương đột nhiên nhớ tới chi tiết này, hỏi Mỹ Hoa.
Mỹ Hoa cười nói: “Đã bị tôi hợp nhất hết, thành thủ hạ của tôi.”
“Vậy thì tốt, nhưng… Nói, cô cũng không phải tà tu, không cần đả thương người, bằng không tôi không biết làm gì cô.”
Mỹ Hoa có chút xấu hổ gật gật đầu, “Tôi chỉ là ở dưới nước tu luyện, không đả thương người.”
“Vậy thì tốt.” Diệp Thiếu Dương nói xong, mời mọi người bắt đầu ăn. Hắn là có tiền nhất trong mấy người, bữa cơm này tự nhiên là hắn mời, gọi mấy món ngon, một bầu rượu, coi như là ăn mừng một phen đã xử lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2090697/chuong-2141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.