Diệp Thiếu Dương thực có chút hết chỗ nói rồi, hận không thể đem tình huống của hắn trăm năm sau nói cho hắn, nhưng nghĩ qua, bởi vì không có đối chứng, nhiều nhất cũng chỉ khiến cảm thấy mình bịa tương đối tốt mà thôi, không khỏi gãi đầu, đột nhiên nghĩ đến cái gì, đem bội kiếm của mình Thất Tinh Long Tuyền Kiếm lấy xuống, đưa cho Đạo Uyên chân nhân.
“Mao Sơn chí bảo, Thất Tinh Long Tuyền Kiếm! Ngươi xem xem.”
Đạo Uyên chân nhân vừa nghe, kinh ngạc thất sắc, đón lấy bắt đầu quan sát, trên mặt hiện ra vẻ mặt chấn động quá độ mà dại ra. Mao Tiểu Phương cũng ở một bên nhìn, cảm nhận được khí tức sắc bén bức người của Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, buột miệng khen: “Kiếm tốt!”
“Thần binh cửu đoạn quang.” Đạo Uyên chân nhân lẩm bẩm, “Thậm chí so với pháp khí cửu đoạn quang bình thường còn tốt hơn nhiều…”
“Đúng vậy, cho nên đây là Thất Tinh Long Tuyền Kiếm.”
Đạo Uyên chân nhân đem kiếm trả vào vỏ, trả lại cho hắn, nhìn chằm chằm khuôn mặt hắn một hồi, nói: “Ngươi không sợ ta cướp đoạt kiếm của ngươi?”
“Ngươi không phải loại người như vậy, bằng không ta sẽ không tìm đến ngươi.”
Đạo Uyên chân nhân nghe xong lời này, ánh mắt khẽ động, nói: “Kiếm là kiếm tốt, nhưng ta chưa
từng gặp Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, ta không biết có phải hay không.” Diệp Thiếu Dương lập tức có chút hết chỗ nói rồi, đem vài món Mao Sơn pháp khí mình mang theo bên người đều lấy ra cho bọn họ xem, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2090662/chuong-2106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.