Những sát khí này ngủ đông trong cơ thể cô ta, thong thả dâng trào.
Có sát khí, cũng chỉ có thể chứng minh cô ta là thi sát, cũng không thể xác định là một loại hình thái thi sát nào.
Diệp Thiếu Dương suy nghĩ một phen, mở ra m ba lô phồng phồng của mình, lấy ra hộp kim Thập Bát Thần Châm.
Trương đạo trưởng và Thanh Minh đạo trưởng hai người ở bên cạnh thấy hắn đem hộp kim mở ra, nhìn thấy bên trong kim to nhỏ ánh vàng ánh bạc, không biết là trò gì, cảm thấy cực kỳ mới lạ.
Diệp Thiếu Dương lấy ra một cây kim, một tay bóp mở miệng nữ thi, đem mũi kim đâm vào chỗ cuống lưỡi của cô ta, dùng hai đầu ngón tay chống miệng, chỉ chốc lát, từ trong miệng nữ thi chảy ra một dòng dịch màu xanh lục, theo cằm chảy ra.
Diệp Thiếu Dương đem kim từ trên đầu lưỡi nhỏ xuống, mũi kim vốn màu vàng, cũng bị chất lỏng màu xanh lục nhuộm. Diệp Thiếu Dương điểm hỏa một tấm linh phù, nướng mũi kim, chất lỏng sau khi bị bốc hơi, phát ra một mùi thơm lạ, làm Trưởng đạo trưởng và Thanh Minh đạo trưởng sau khi ngửi được, trong lòng đều run lên, cảm giác không ổn, cảnh giác hướng phía sau lui lại mấy bước.
Diệp Thiếu Dương đem kim làm sạch, thu lại, ngẩng đầu nghênh đón ánh mắt nghi hoặc của hai người, nói: “Đây là nhân hình sát, người sau khi chết không cứng, da mặt như người thường, may
mắn ông dùng Định Thị Phù dán cô ta, sát khí trong cơ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2090625/chuong-2069.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.