Diệp Thiếu Dương nói: “Vậy phải thêm mấy người, một đường đuổi qua là được.”
Trương đạo trưởng thở dài nói: “Chính là nhân thủ không đủ, gần đây chiến tranh rối loạn, chết nhiều người, mấy thợ đuổi thây phân công nhau đuổi thay, trước mắt trên núi chỉ có một thợ đuổi thấy, muốn chờ thợ đuổi thây còn lại, nhưng thời gian không đủ, thứ nhất khổ chủ không chờ được, thứ hai cho dù có linh phù thêm vào, cũng không có cách nào trường kỳ phong ấn thi thể. ”
Diệp Thiếu Dương nghe đến đó, mới tính là thật sự hiểu, nói: “Đạo huynh là muốn để đệ hỗ trợ đuổi một chuyến này.”
Trương đạo trưởng nói: “Lấy thực lực cùng kiến thức của lão đệ, có đệ đuổi thi thể một chuyến này, vậy nhất định sẽ không có vấn đề gì. Quan trọng nhất là, một lô thi thể này vừa lúc chính là đi hướng Đông Bắc, với nơi đệ muốn đi xem như tiện đường, cho nên…”
“Vậy không có vấn đề, dù sao để đi một mình cũng là đi.” Diệp Thiếu Dương sảng khoái đáp ứng.
Trương đạo trưởng cũng không ngờ hắn đáp ứng dứt khoát như vậy, mở to hai mắt nhìn hắn, nói: “Lão đệ, đệ thật sự chịu hỗ trợ?”
Diệp Thiếu Dương cười nói: “Cái này có gì không chịu, không phải việc gì to tát.”
“Lão đệ trường nghĩa! Vậy thì làm phiền lão đệ rồi!” Trương đạo trưởng lại nói với hắn một số chi tiết. Vốn chuyện này đã chậm trễ rất lâu, Diệp Thiếu Dương đã đáp ứng, đương nhiên là càng nhanh càng tốt. Diệp Thiếu Dương đề xuất đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2090623/chuong-2067.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.