Ngô Gia Vĩ lắng lặng nhìn hắn làm màu, chờ hắn nói xong, nói: “Cậu có năng lực như vậy, sao cậu không đi giống trong những bộ phim xuyên việt kia, đi thay đổi lịch sử đi.”
Tứ Bảo nói: “Bệnh thần kinh à, tôi thay đổi lịch sử làm cái gì.”
Ngô Gia Vĩ nói: “Quan to lộc hậu các thứ, còn không phải nhấc tay là có.”
“Không có hứng thú. Tôi bây giờ chỉ muốn trở về, Tiểu Văn của tôi…” Tứ Bảo nhướng mày, đột nhiên nghĩ tới cái gì, vẻ mặt nhất thời cứng lại, qua hồi lâu, hắn hít một hơi thật sâu, nói: “Đại Vĩ, cậu nói… Nếu tôi thật sự đi làm như vậy, đối với đời sau sẽ tạo thành ảnh hưởng thế nào?”
Ngô Gia Vĩ nói: “Vậy phải xem chuyện cậu làm lớn hay nhỏ chứ, tôi không rõ.”
Tứ Bảo nói: “Như tôi vừa nói, nếu tôi có cơ hội nói cho Trường tư lệnh, bộ đội Trực hệ sẽ vòng đến phía sau cầu Lô Câu đánh lén hắn, bảo hắn phòng bị trước, thậm chí cố bày nghi trận… Điều kiện tiên quyết là người ta nghe lời tôi, cậu nói xem, kết quả sẽ thế nào?”
Ngô Gia Vĩ ngây ra một lúc lâu, nói: “Đông Bắc quân có khả năng chuyển bại thành thắng? Sau đó…”
“Sau đó lịch sử có thể sẽ bị sửa.” Khóe miệng Tứ Bảo run rẩy một phen, cảm khái nói: “Móa, nghĩ
đến tôi có khả năng thay đổi lịch sử, cảm giác này thật là… Không thể nói rõ nha.” Ngô Gia Vĩ suy nghĩ một hồi, nói: “Đây chỉ là kết quả lý tưởng nhất, cậu một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2090617/chuong-2061.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.