Tiêu Dật Vân vẫn đang cười, thưởng thức thiên sư bài, không để ý tới nói: “Nói ta nghe một chút.”
Diệp Thiếu Dương vừa muốn mở miệng, nhìn trái nhìn phải, nói: “Ngươi vẫn là đến bên này của ta đi, có chút bí mật, bị người khác nghe được bất nhã.”
Tiêu Dật Vân ngẩn ra, trái lại cũng không sợ hắn giở ra trò gì, vì thế đi ra ngoài cửa, đi hướng chỗ bên cạnh không có người.
Diệp Thiếu Dương cũng đi qua, thấp giọng nói: “Ngươi là con một sử quan thời Bắc Tống, cha ngươi bởi vì bất mãn hoàng đế bảo hắn bóp méo lịch sử, bị hoàng đế bắt lại, sau đó ép người viết, muốn làm nhục phụ thân người, kết quả ngươi cũng không muốn viết, hoàng đế phán các ngươi hỏi trảm, người và phụ thân người ở trong ngục ước hẹn tự sát, sau khi chết, Thôi phủ quân thấy cha con ngươi hai người cương liệt, phán phụ thân người vãng sinh quý tộc, người bởi vì chữ đẹp, được Thôi phủ quân thu làm thư đồng, sau tăng lên áp ti, thường trú Thiên Tử điện, người là thân tín số một của Thôi phủ quân, ta nói đúng không?”
Tiêu Dật Vân nghe hắn nói nhiều như vậy, có chút kinh ngạc, nhưng sau đó cười nhẹ, nói: “Những lịch sử này, cũng không phải chỉ có một người biết, ta chỉ có thể nói, người hỏi thăm rất kỹ càng.”
Diệp Thiếu Dương không nói gì, suy nghĩ một phen nói: “Người trong lúc đó chịu Thôi phủ quân âm thầm chỉ điểm, từng đầu thai một lần, đi nhân gian tìm kiếm…”
“Câm mồm!” Tiêu Dật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2090588/chuong-2032.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.