Hậu Khanh không để ý tới cô, mặc cho cô nói một trận, tự mình cũng không thấy có ý nghĩa, hai người tiếp tục xem đấu pháp.
Diệp Thiếu Dương đã khổ sở chống đỡ rất lâu, trên cơ bản thủ đoạn gì cũng đã dùng, Đâu Suất Bát Quái Tiên bị phá, về sau dứt khoát thay Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, mà đối phương Lê sơn lão mẫu, lại từ đầu tới cuối chỉ là một cành cây, ở trong tay thiên biến vạn hóa, ép Diệp Thiếu Dương không có cách nào.
“Còn không cam lòng chịu trói?” Lê sơn lão mẫu cũng rất lâu chưa từng đấu pháp với người ta, gặp được đối thủ cũng không tệ lắm nhưng có thể mặc cho mình bài bố, cũng cảm thấy rất thú vị, đồng thời cũng muốn làm nhục hắn một phen, cũng chưa dùng ra toàn lực.
Diệp Thiếu Dương chưa đáp lại, mà là nhìn chằm chằm cành cây trong tay bà ta bị coi là roi, lần lượt phòng ngự cùng tránh né, tiêu hao pháp lực khổng lồ, nhưng động tác tránh né lại càng lúc càng thuần thục. Lê sơn lão mẫu cũng nhìn ra một điểm này, dùng tiến công hỏi: “Ngươi biết lộ số pháp thuật này của ta?”
Diệp Thiếu Dương nói: “Không biết. Nhưng nếu người chỉ dùng môn pháp thuật này mà nói, người tuyệt đối không gây thương tổn ta, tin hay không?”
Lời vừa nói ra, ngay cả các đệ tử Lê sơn chung quanh, mỗi kẻ đều bật cười. Lê sơn lão mẫu cũng lộ ra mỉm cười, vốn định châm chọc một phen, đảo mắt thấy đám người Tiểu Cửu đúng ở dưới núi, đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2090434/chuong-1878.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.