Khóe miệng Diệp Thiếu Dương run rẩy: “Ta đi?”
“Chỉ có người đi. Ta từng đánh một trận với bà ta, xem như có khúc mắc, ta nói chuyện bà ta tất nhiên không nghe, ngươi là Mao Sơn chưởng giáo nhân gian, bà ta đối với ngươi hẳn là sẽ khách khí một chút, lại nói người còn có Cửu Vĩ Thiên Hồ giúp người chống đỡ, ngươi lẽ ra không có nguy hiểm.”
Diệp Thiếu Dương suy nghĩ một phen nói: “Biết rồi.”
Giữa hai người không cần bất cứ cảm kích cùng hứa hẹn linh tinh nào, một câu nói là đã hiểu lẫn nhau.
Diệp Thiếu Dương trầm ngâm một lúc lâu nói: “Chỉ là, Đạo Phong, người làm sao biết cách làm bây giờ của ngươi chính là đúng chứ, nhỡ đâu người sai thì sao? Hoặc là nói, nếu hai ta ý tưởng khác nhau…”
“Ngươi nghĩ như thế nào, thì làm như thế đó, ta từ trước tới giờ không bảo người học ta.” Đạo Phong nói nhanh.
“Vậy ngươi còn bảo ta giúp ngươi?”
“Chuyện này, người ít nhất phải giúp ta.” Diệp Thiếu Dương nhún vai.
Đạo Phong đứng dậy nói: “Ngươi nghỉ ngơi trước một đêm, ngày mai lại hành động đi. Ta dạy cho ngươi pháp môn nhanh chóng phá vỡ hư không tiến vào Thanh Minh giới.” Nói xong làm phép biểu thị cho hắn một phen. Diệp Thiếu Dương nói như thế nào cũng là bài vị linh tiên, pháp lực thâm hậu, nhìn qua một lần, cũng liên hiểu ảo diệu trong đó, gật đầu nhớ kỹ, hướng Đạo Phong cười nói: “Nán lại một lúc đi, hai ta tán gẫu chút việc riêng. À, ta có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2090398/chuong-1842.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.