Diệp Thiếu Dương không nói. Đây là phán đoán duy nhất phù hợp chân tướng nhất
“Người này, anh nhất định từng gặp!” Diệp Thiếu Dương cực kỳ xác định nói, “Hắn cho anh cảm giác là quen thuộc như vậy, tuyệt đối từng gặp ở nơi nào, đáng tiếc anh hoàn toàn không nhớ ra được.”
Nhuế Lãnh Ngọc nói: “Anh đối với dung mạo của hắn hoàn toàn không có ký ức?”
Diệp Thiếu Dương lắc đầu, ánh mắt thâm thúy nhìn ngoài cửa sổ, nói: “Anh bây giờ nghĩ tới, hắn vô cùng có khả năng dùng thuật dịch dung, bởi vì lúc ấy hắn trúng anh một đòn, biểu cảm trên mặt rất cứng ngắc, hơn nữa sắc mặt không thay đổi một chút nào, cái này không phù hợp lẽ thường.”
Nhuế Lãnh Ngọc trầm ngâm một phen nói: “Nếu thật là dịch dung mà nói, vậy nói rõ hắn nhất định là người mà anh quen biết, bằng không không cần thiết làm như vậy. Anh cẩn thận nhớ lại một chút, lúc trước anh có quen biết pháp sư thiên phú cực cao hay không, có lẽ ẩn từ nhiều năm, có pháp lực như vậy.”
Diệp Thiếu Dương nói: “Cái này hầu như là không có khả năng, nói lời không sợ làm màu, giới pháp thuật nhân gian, thiên phú cao hơn anh thật sự là không có ai nữa, tám phần chỉ một mình Đạo Phong, ồ đúng rồi, Huyền Không quan Tô Mạt kia, thiên phú cũng không tệ, thực lực cũng không chênh lệch lắm với anh.”
Nhưng Tô Mạt là muội tử, dáng người lại không tệ, cho dù dung mạo có thể làm giả, hình thể và dáng người cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2090378/chuong-1822.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.