Ở trên núi du ngoạn một buổi chiều, buổi tối cùng đi ăn cơm, sau đó về khách sạn thu thập một phen, hai người cùng nhau đi bộ tới công trường. Trên đường Diệp Thiếu Dương cũng nói kế hoạch của chính mình: lợi dụng nữ quỷ trước đó bắt được kia, dẫn một nữ quỷ đi ra.
Đây cũng là biện pháp Diệp Thiếu Dương tối qua linh cơ khẽ động nghĩ đến, đạo lý rất đơn giản, mình đã bắt được nữ quỷ này, có thể xả thân quên cái chết cứu người chị em kia của cô ta, người chị em kia trái lại hẳn là cũng sẽ không trơ mắt nhìn cô chết.
Mình có thể làm phép đối với nữ quỷ kia, dùng sự sống chết của cô ta, đến bức bách người chị em kia của cô ta đi ra.
Tạ Vũ Tình nghe xong biện pháp của Diệp Thiếu Dương, trầm ngâm một phen, chần chờ nói: “Cậu xác định nữ quỷ kia sẽ đến?”
“Hẳn là sẽ, bằng không chỉ có thể nhìn hảo tỷ muội chết.”
Hai người đã đến gần công trường, đem đèn pin ban ngày mua lấy ra chiếu sáng, hướng tiểu khu mấy tòa nhà bỏ hoang đi đến.
Tạ Vũ Tình hít sâu một hơi, Diệp Thiếu Dương nghe thấy, hỏi: “Chị lạnh?”
“Không phải, nghĩ đến đợi lát nữa lại phải gặp quỷ, tôi có hơi sợ.”
Diệp Thiếu Dương cạn lời, “Theo tôi lâu như vậy, chị thế mà còn sợ quỷ.”
Tạ Vũ Tình nói: “Phản ứng bản năng mà, tôi thường xuyên nhìn thấy chuột, tôi vẫn sợ chuột đó thôi.”
Diệp Thiếu Dương đem Diệt Linh Đinh lấy ra, giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2090356/chuong-1800.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.