“Bụi về bụi, đất về đất, tất cả đều đã qua, đừng đau lòng như vậy.” Tứ Bảo khuyên giải an ủi, “Nói xem, chuyện rốt cuộc là sao?”
Phía sau lại đi ra một nữ quỷ khắc chế được cảm xúc, bắt đầu kể: “Chúng tôi bị khổ hình, quả thực không thể nhẫn nại. Không riêng gì bị kẹp ở trong vách tường, ở thời điểm đó, chúng tôi chưa chết, Đại Tế Ti cho chúng tôi uống một loại nước thuốc, để chúng tôi có thể một mực sống sót, sau đó đem chân chúng tôi ngâm ở trong cái vò, bên trong có nước, sau khi đem hai chân ngâm nát, thân thể chúng tôi sẽ từng chút một thối rữa, nước mủ theo cái vò tràn ra, chảy tới dưới mặt đất, dùng để ngâm Mã Hổ Tử…
Ở dưới tác dụng của nước phép đó, thân thể chúng tôi sẽ một mực thối rữa đến đầu, lúc đó chúng tôi mới có thể chết đi, quá trình này kéo dài suốt ba tháng… Ô ô, dưới Thái Để không còn có chuyện nào so với cái này càng đáng sợ hơn…”
Các binh sĩ kia không thấy quỷ hồn, nhưng cũng đem lời bọn họ nói nghe được rõ ràng, các chiến sĩ kinh nghiệm sa trường này, ai cũng động dung không thôi, ba tháng không thể di động, cảm thụ được thân thể của mình không ngừng thối rữa, loại thống khổ đó, đặc biệt là cảm giác tuyệt vọng trên tâm lý, quả thực không thể tưởng tượng.
Tứ Bảo cũng hít ngược khí lạnh, lúc trước còn đang nghĩ những cái vò kia có tác dụng gì, hiện tại rốt cuộc đã biết… Trầm mặc một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2090288/chuong-1732.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.