Một bộ phận tóc hướng về giữa khe hở cuốn đi, một bộ phận khác vẫn không ngừng ăn mòn đường định thi. Diệp Thiếu Dương đợi một hồi, Lâm Tam Sinh bên kia vẫn không có động tĩnh, hắn lo lắng Lâm Tam Sinh không xử lý được, lại không muốn ngồi chờ chết, quay người nhìn lướt qua, ở trên mặt đất tìm được vài vỏ chai rượu đã uống hết, ném vào trong thi thủy.
Thi thủy tuy phạm vi rất rộng, nhưng vì lan tràn, cũng chưa chồng chất, bởi vậy cũng không sâu.
Diệp Thiếu Dương vận một hơi, phi thân nhảy lên bình rượu, thiếu chút nữa ngã xuống, một chân giẫm một cái, vừa lúc coi như vòng lăn đi về phía trước hành tẩu, tới giữa khe hở, một đám tóc lập tức bao vây lại.
Diệp Thiếu Dương túm chặt, nhanh chóng vặn thành hai lọn, cùng nhau tạo thành nút thắt phép, trong kẽ ngón út bắn ra chu sa sót lại, niệm một lần Địa Hỏa Chú, hướng trên tóc dùng sức thổi một hơi, tóc Vù” một cái cháy lên ngọn lửa màu lam.
Địa hóa theo tóc thiêu đốt mãi xuống, tới ngọn nguồn thu thủy lan tràn, lửa gặp nước vốn nên tắt, nhưng địa hỏa vốn chính là đốt hết tất cả tà khí, thi thủy ẩn chứa thi khi gặp được địa hỏa, giống như dầu, lập tức bốc lên ngọn lửa lớn.
Diệp Thiếu Dương thừa dịp thể lửa chữa lan tràn lên, bước dài một cái lui đến góc tường, ngăn trở đám người Tào Vũ thất kinh, nói: “Đừng SỢ, lửa này sẽ không đốt tới người, đứng ở đây sẽ không sao.”
Địa hỏa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2090237/chuong-1681.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.