ô Khâm Chương vội vàng gật đầu, nói: “Sư huynh nói được là được.”
“Đúng rồi sư huynh, để tìm huynh đến, còn có một việc, trước đó Long Hổ sơn, Tam Thanh Sơn, Chung Nam sơn, Nhạn Đãng Sơn, còn có Cửu Hoa sơn đạo tông vân vân, đều đến bái tế sự phụ, hơn nữa thuận tiện chúc huynh kế thừa chưởng môn, để biết huynh bận, cũng chưa nói cho huynh, thay huynh đáp tạ rồi.”
Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, tuy một trận chiến Huyền Không quan, thầy trò mình hầu như đã đánh với nửa giới pháp thuật, nhưng cũng không có thù với nhau, hơn nữa Thanh Vân Tử cũng mất ở trong một trận chiến đó, cho dù thực có gì ân oán, cũng đã kết thúc, hiện tại duy nhất thù hận Mao Sơn chỉ là Huyền Không quan.
Lại nói, Mao Son dù sao cũng là một trong mấy đại sơn môn quan trọng nhất của giới pháp thuật, tương lai tránh không được còn có thể cùng nhau hành động với môn phái khác, cho nên cho dù là cân nhắc cho đại cục, mấy môn phái kia cũng không muốn trở mặt với Mao Sơn. Đây là ưu thế của môn phái lớn.
Diệp Thiếu Dương đột nhiên nghĩ đến, sư phụ lúc trước nhắm chừng cũng là tính đến một điểm này, mới không để ý là địch cùng bọn họ, bằng không sau khi ông chết, lưu lại một cục diện rối rắm cho mình thu thập, nhắm chừng ông cũng không muốn nhìn thấy.
“Ta biết rồi, chờ quay đầu đệ nhớ kỹ, tìm người, thay ta đi mấy sơn môn lớn bái phỏng một phen, đưa điểm đặc sản,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2090189/chuong-1644.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.