Lập tức mở ra thánh chỉ, Chanh Tử nhìn qua, bên trên quả nhiên có tên mình, nhưng đã bị lau đi ẩn ký.
“Thôi thiên tử không cho ngươi đi, bản quan không có cách nào cả.”
“Cái này…” Chanh Tử tức giận đến dậm chân, nói: “Thánh chỉ đại đế, sao có thể tùy tiện bôi xóa chứ, lá gan Thôi lão đầu cũng quá lớn rồi!”
“Đừng đùng, Chanh Tử đại tiểu thư, ngài thân với Thôi thiên tử, ngài mắng hắn thì mắng, nhưng đừng trước mặt bản quan. Nhắc tới xoá sửa thánh chỉ, cũng là tội lớn, người ngoài tuyệt đối không thay đổi, nhưng Thôi thiên tử… Hắc hắc, hắn bôi thì bôi, chỉ cần không tham dự đến phương lược đại sự của âm ty, đại để nhất định sẽ nể mặt hắn, cùng lắm thì hắn sau này tự mình đi nói một tiếng với đại đế, bản quan chỉ là người truyền chỉ, người làm khó ta vô dụng nha.”
“Hừ, lão đầu thối, lão chính là được ta hầu hạ quen rồi, muốn để ta bưng cơm rót nước cho lão, không thả ta đi!”
“Thánh chỉ truyền tới, cáo từ cáo từ.” Quỷ sứ áo đỏ hướng đoàn người Diệp Thiếu Dương chắp tay, lại hướng Từ Văn Trường và Dung Nhược hành lễ, sau đó sợ Chanh Tử tìm hắn làm phiền, vội vàng độn địa mà đi.
“Lão đại, ti chủ…” Qua Qua hai mắt tỏa sáng bám lên.
“Lát nữa nói sau!” Diệp Thiếu Dương trừng mắt nhìn hắn một cái, đem danh sách thu lại, phân biệt nhìn Từ Văn Trường và Dung Nhược, nói: “Hai vị các ngươi tìm ta cũng có chuyện?”
“Ta trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2090170/chuong-1625.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.