“Bảo Diệp Thiếu Dương tới tìm ta đòi người đi!” Vương Mạn Tư cười lớn một tiếng, từ mặt đất trực tiếp độn xuống, khí đen biến mất, lão Quách từ trên đất bò qua xem, thấy cái ao đã khôi phục thành bộ dáng ban đầu, Vương Mạn Tư đã biến mất.
Nhuế Lãnh Ngọc bị cô ta bắt đi rồi!
Lão Quách đầu óc ngây ra một lúc lâu mới hồi phục tinh thần lại, ý thức được đã xảy ra chuyện đáng sợ gì, lửa giận công tâm, thiếu chút nữa chết ngất đi.
Thành viên tróc quỷ liên minh lục tục chạy tới, bổ nhào tới bên cạnh hồ nước, Tiểu Thanh hỏi lão Quách: “Chuyện gì vậy?”
“Lãnh Ngọc, Lãnh Ngọc bị bắt đi rồi!” Lão Quách thất thần nói.
Đám người Qua Qua thất sắc tại chỗ, cùng nhau nhảy xuống hố nước, nhưng tìm tới tìm lui, căn bản không có bất cứ cửa vào nào đi thông không gian giam cầm.
“Vô dụng.” Hạng Tiểu Vũ từ trên mặt đất ngồi dậy, ôm ngực, uể oải nói: “Vương Mạn Tư đã đóng cửa khe hở không gian, không có ai có thể đi vào.”
Mấy người bị dọa ngốc ngay tại chỗ.
Tạ Vũ Tình cũng bổ nhào tới, luôn luôn kiên cường, cô hoang mang lo sợ khóc lên.
Nhuế Lãnh Ngọc là vì cứu cô mà bị Vương Mạn Tư bắt đi, rơi ở trong tay Vương Mạn Tư loại tà ma đó, tự nhiên dữ nhiều lành ít, bảo cô có thể nào không kích động.
“Các người nhanh lên, nhanh lên đi cứu cô ấy đi! Qua Qua, Chanh Tử!” Tạ Vũ Tình khóc kêu, “Lãnh Ngọc nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2090154/chuong-1609.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.