Đám đạo sĩ trẻ tuổi còn muốn nói điều gì, Hoàng quan chủ giơ tay ngăn lại, rồi nói với Diệp Thiếu Dương: “Chuyện này hôm nay là việc nội bộ của Thanh Minh Giới chúng ta, ngươi không cần biết duyên cớ, chỉ cần nói rõ những chuyện có liên quan tới Nữ Bạt là được.”
Diệp Thiếu Dương nhìn cái dáng vẻ đáng bị treo lên này của y, thật sự là mặc kệ y, tuy nhiên Tiểu Cửu cố ý tìm mình tới là vì muốn giải thích chuyện này, cho nên đành phải trước mặt mọi người mà kễ lại hết sự tình Nữ Bạt như thế nào trốn thoát, đi Địa Ngục lấy Ma Tâm Thảo và ác quỷ, quan hệ giữa Vương Mạn Tư và Nữ Bạt.
Sau khi nói xong, hắn thấy mọi người ở đây như đang nghĩ tới cái gì.
Đột nhiên, Diệp Thiếu Dương cảm nhận được vài ánh mắt cực kỳ oán độc và âm lãnh trong đám người, hắn hơi ngẩn ra, rồi vội vàng lần theo phương hướng từ trận doanh của Lê Sơn, tuy nhiên người người đều nhốn ngáo, căn bản không thấy rõ được ai.
Hoàng quan chủ sau khi nghe xong, vuốt râu, chậm rãi nói: “Chiếu như ngươi nói vậy Nữ Bạt vô cùng có khả năng đi nhân gian nghĩ cách cứu phân thân kia của ả?”
“Đương nhiên, nếu không thì ả cần gì phải ngọc lòng đi Địa Ngục tìm Ma Tâm Thảo, lại vụng trộm cứu ác quỷ ra để giúp đỡ Vương Mạn Tư, nếu ngươi không tin ta thì tự mình đi hỏi Sở Giang Vương đi.”
Hoàng quan chủ vuốt vuốt sợi râu, trầm ngâm không nói.
Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2090142/chuong-1597.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.