Lưu Minh đứng giữa đám học sinh, hùng hết âm lượng, giọng rất thành khẩn, trịnh trọng đàng hoàng nói hươu nói vượn để giải thích, hứa hẹn trong vòng tuần này sẽ giải quyết sương mù…
Cuối cùng cũng có thể tạm thời đè cảm xúc của đám học sinh xuống, lúc này Lưu Minh mới thấy đám người Diệp Thiếu Dương, lập tức đi tới, vừa đi vừa lau mồ hôi, nói với Diệp Thiếu Dương:
“Diệp tiên sinh, chuyện thế nào rồi, tôi biết là việc hối ngài như thế này không tốt, nhưng không thể ép dư luận thêm được nữa, may mà có Trương tiểu thư giúp đỡ mới có thể sống tới bây giờ, nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy thì một khi bị mạng lưới truyền thông chú ý tới, mọi chuyện sẽ lộ ra ánh sáng.”
Diệp Thiếu Dương nói: “Trương tiểu thư nào?”
“Là đồ đệ bảo bối Trương Tiểu Nhị của ngài đó, cô ấy giúp tôi nói vài lời với các ban ngành khác, đè truyền thông xuống, không thì chuyện này đã sớm náo động lên.”
Diệp Thiếu Dương gật đầu, chỉ vào Hạng Tiểu Vũ mà nói: “Có hắn hỗ trợ thì chắc sẽ nhanh thôi, tầm hai ba ngày đi.”
Lưu Minh lập tức tiến lên bắt tay Hạng Tiểu Vũ, “Xin hỏi đây là vị chân nhân nào?”
“Hắn là Hạng Tiểu Vũ.”
“Hạng…” Lưu Minh ngẩn ngơ, sau khi ông ra khỏi không gian giam cầm vẫn còn chưa tỉnh hồn, dường như là ở trong trạng thái tê liệt một nửa, cho nên lúc nhóm Diệp Thiếu Dương tới cục cảnh sát để giúp Hạng Tiểu Vũ hoàn hồn ông không có theo cùng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2090135/chuong-1590.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.